Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

MẸ TÔI


     Đúng vào rạng sáng ngày rằm tháng 7, ngày lễ VU LAN,  ngày con cái báo hiếu với Cha  Mẹ , bỗng nhiên tôi gặp lại Mẹ tôi.  Tôi vẫn đang nằm trên giường, tôi thấy có một bóng người đi lại đến sát bên giường tôi rồi bóng người đó cúi xuông bên tôi , lấy chiếc chăn mỏng đắp lên người tôi, tôi ngước nhìn và thốt lên một tiếng "Mẹ". Tôi nhìn thấy nét mặt thoáng nhiều nếp nhăn của Mẹ, tôi chỉ muốn nghe được một tiếng nói yêu thương của  Mẹ, nhưng Mẹ chỉ lặng im nhìn tôi , trên môi hé một nụ cười, nụ cười thật hiền hòa, độ lượng. Tôi lại  gọi lần nữa "Mẹ ơi ", nhưng đáp lại chỉ có bóng đêm . Tôi chợt tỉnh giấc ,thì ra tôi đã gặp lại Mẹ tôi trong một giấc mơ.

    Mẹ tôi người Huế gốc, bà còn thuộc giòng dõi Hoàng tộc nên có tên gọi là Công Tằng Tôn nữ thị Xuân Duyệt. Năm 1930 Bà lấy cha tôi một kiến trúc sư vừa tốt nghiệp trương cao đằng mỹ thuật Đông dương của Pháp. Năm 1933 Bà sinh hạ con trai đầu lòng rồi bế con theo chồng ra Hà Nội sinh sống. Năm 1941 Mẹ sinh tôi tại một nhà hộ sinh tư ở phố Quán Sứ con phố mà gia đình tôi trú ngụ tại số nhà 38. Tôi không nhớ được gì về thời thơ bé lẫm chẫm bước đi đầu tiên của mình, nhưng tôi nhớ khá rõ lúc tôi lên 6 tuổi thì gia đình tôi sống rất sung túc, tôi có một vú em riêng , Mẹ tôi không cho con nào bú nhưng Bà lại luôn chăm lo cuộc sống của chồng và các con, Bà nấu ăn rất ngon, thành thạo các món Huế. Năm 1946 kháng chiến toàn quốc bùng nổ , nghe theo tiếng gọi của Bác Hồ ,cha tôi đưa cả nhà tản cư lên Tuyên Quang Việt Bắc. Tôi nhớ mấy năm đó Mẹ tôi trồng sắn, ngô, rau bí , cuộc sống cũng tạm đủ, tôi vân được tối tối đốt đuốc đến trường làng. Cuối năm 1953 cha tôi về rồi cho người đưa tôi lên biên giới để sang Trung Quôc học tai trường thiếu nhi ở Quế Lâm. Buổi chia tay tôi cứ ôm lấy Mẹ mà khóc, Mẹ tôi cũng rơi nước mắt không muốn xa con. Năm 1957 trở về nước tôi sống cùng cha mẹ ở phố Phó Đức Chính. Mẹ vẫn chăm lo cuộc sông cho cả gia đình. Năm 1961 tôi sang Bắc Kinh học đai hoc, trở về vào làm việc tai Bộ Ngoại giao. Liên tục mấy năm đó tôi xa gia đình, xa người Mẹ thân yêu, tôi luôn nhớ Mẹ ,lần nào về nước tôi cũng mua quà cho Mẹ khi  là cái khăn trùm đầu, khi là miếng vải may áo bông cho mẹ, những lúc ấy mẹ chỉ mỉm cười xoa đầu tôi mà không nói gì nhiều. Tôi nhớ nhất là nụ cười của mẹ, hàm răng nhuộm đen, nụ cười thật hiền hậu.
        Sau ngày đất nước toàn thắng được một năm thì biến cố đã xảy ra, đó là vào tháng 10 năm 1976 mẹ tôi lần thư 2 trở về quê Huế rồi tư đó đáp xe đò vào Sai Gòn, lên Đà Lạt thăm người anh trai sau bao nhiêu năm xa cách.  Không ngờ đó là chuyến đi định mệnh. Tai nạn ô tô xảy ra trên đoạn đường  quốc lộ thuộc tỉnh Khánh Hòa đã cướp đi sinh mạng của người Me thân yêu của tôi. Khi mấy cha con chúng tôi vào tới đia điểm xảy ra tai nạn thi Mẹ tôi đã được đia phương chôn cất, bên mộ mẹ chúng tôi khóc nức nở, thế là từ đó mẹ không còn bên tôi nữa, mẹ đã đi xa vào cõi vĩnh hằng. Một năm sau cha con chúng tôi đưa tro hài cốt Mẹ lên một ngôi chùa của người Huế ở Sai Gòn, vài năm sau nữa khi cha tôi cũng đã qua đời, chung tôi đưa tro hài cốt Mẹ ra Bắc đặt bên cạnh  thi hài cha trong một ngôi mộ hai ngăn, vậy là chung tôi những đứa con đã được thường xuyên hương khói cho linh hồn cha mẹ muôn ngàn yêu thương yên nghỉ ngàn thu.
     Cứ đến ngày lễ VU LAN hàng năm là tôi lại thắp nén hương để  tưởng nhớ công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ. Năm nay tôi dâng lên bàn thờ Mẹ mấy câu thơ , đó là tâm tư tận đáy lòng của đứa con trai .

                                             MẸ ƠI !

                      Đêm qua gặp mẹ trong mơ
                      Lòng con nhớ mẹ vô bờ mẹ ơi
                      Nhớ nét mặt , nhớ nụ cười
                      Mẹ cho con cả cuộc đời hôm nay
                      Cho con thỏa sức làm trai
                      Năm châu bốn biển dặm dài con đi
                      Khi gian khó, lúc lâm nguy
                      Mẹ luôn tận tụy lo vì chúng con
                      Bàn tay tần tảo ân cần
                      Cho con đủ cả phúc gần lộc xa
                      Tình thương của mẹ bao la
                      Như trời xanh như biển xa dạt dào
                      Đắng cay hơn cả ngọt ngào
                      Lời ru của mẹ thấm vào đời con
                      Hôm nay con thắp  nén nhang
                      Cầu mong mẹ dưới suối vàng bình yên .

                                          Ngày lễ VU LAN 21/8/2013        Công Lý        

12 nhận xét:

  1. Đêm qua gặp Mẹ trong mơ
    Hôm nay bạn đã làm thơ về Người
    Mẹ đi xa đã lâu rồi
    Xót thương khi mất chẳng người thân bên
    Nhờ bạn thắp một nén nhang
    Cầu nơi chín suối bình an Hồn Người.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi vui lòng thắp nhang giúp bạn, chắc hương hồn mẹ tôi sẽ thanh thản, bình an.

      Xóa
  2. Bài thơ thật cảm động, thấy lòng anh kính yêu mẹ dường nào. Bà đã để lại bao tình yêu cho con cái. Mẹ anh chắc hạnh phúc lắm khi người còn sống. Cho em thắp một nén nhang lên banf thơ của hai bác ạ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh rất cảm đông trước những chia sẻ của em, thực lòng cám ơn em.

      Xóa
  3. Cảm ơn bạn đã chia sẻ. cùng hoàn cảnh, nghe bạn kể về mẹ mình lại nhớ mẹ mình. Rồi sự đau đớn tận cùng khi mẹ mất, sao chúng mình giống nhau thế. Bạn ơi, tuy Mẹ đã đi xa, nhưng luôn dõi theo và phù hộ cho chúng mình. Hãy sống vui và Hạnh phúc. Nuôi dậy con cái tốt để mẹ được vui và yên lòng bạn ạ.

    Trả lờiXóa
  4. Cám ơn bạn đã chia sẻ, đến bây giờ mình vẫn còn ân hận vì phút cuối Mẹ ra đi mình đã không có mặt, còn cha mình khi còn sông cũng nói với các con là bố ân hận lắm vì đã để mẹ con đi một mình. Vẫn biết mỗi người có một số mênh, nhưng sư ra đi của Mẹ là nỗi đau vô hạn.

    Trả lờiXóa

  5. Lần đầu biết về cuộc đi xa quá đau đớn của mẹ anh. Những cuộc ra đi đột ngột như vậy dể lại trong lòng người thân bao nôi đớn đau .Xin được chia sẻ nỗi buồn cùng anh .
    Trong giớc mơ mẹ chỉ cười,không nói gì với anh là mẹ mong anh sông khỏe mạnh bình an đấy !
    Lâu nay cứ hỏi : sao anh luôn sống nặng tình, có nhiều tâm sự ,tinh cảm...Có lẽ sự ra đi đột ngôt của mẹ cũng là một nguyên nhân ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thật cảm động bởi sự chia sẻ của Huyền, Huyền đã là người bạn hiểu thấu cõi lòng tôi, xin thành thật cảm tạ. C Lý

      Xóa
  6. Xin chia sẻ với C.L về tai nạn đau lòng (tuy đã lâu) nhưng mỗi khi nhớ đến lại ngậm ngùi thương tiếc vô hạn.
    Bài viết cảm động, sâu sắc và chứa chan tình cảm.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có những nỗi đau cư theo ta cả cuộc đời. Với mình thì Mẹ là thương yêu nhất, cám ơn Hải đã chia sẻ.

      Xóa
  7. Mình đọc bài của Lý mà ứa nước mắt đấy. Thực sự là tình cảm chân thành của bạn đã làm bọn mình vô cùng cảm động, Có những điều làm chúng ta vô cùng day dứt là không có mặt ở những giây phút cuối cùng của người thân. Cụ cười là cụ vui đấy Lý ạ
    Bài viết cảm động quá,tình cảm quá.

    Trả lờiXóa
  8. Sự sẻ chia của bạn rất cảm động, xin cám ơn nhiều

    Trả lờiXóa