Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

LỜI THÌ THÂM ĐÊM CUỐI NĂM



                                                                       PHÚT  SUY TƯ

            Đêm cuối năm giá lạnh, đang chìm sâu trong giấc ngủ đông bông tôi giật mình thưc giấc, chiếc điện thoai cầm tay để bên mình bông bật sáng lên, bàn tay tôi bất ngờ động vào nó và bên tai tôi chợt vang lên một dọng nói ấm áp :


         Hỡi đêm,
           Đêm nhiệm màu của những tiếng nhạc đời
           Đêm lạnh lùng của những cuộc chia phôi
           Đêm ngọt ngào dịu êm
           Đêm êm đềm tĩnh lặng
           Đêm mênh mông thanh văng ...
        Đêm nay là đêm cuối cùng của một năm dài đằng đẵng, đêm hãy vì ta đem  về đây một cung đàn kỷ niệm để cho ta được sống lại cùng những ký ức của một mùa trăng xa vắng, khi mà mái tóc ta đã bạc trắng như tơ mà vẫn còn thấm đẫm hương thơm của  đóa mộng đời.

         Giưa đêm lạnh tôi nghe tiếng mưa rơi tí tách, cảm xuc dồn về, lòng lắng lại với những nghĩ  suy miên man..   Lại một năm nữa sắp trôi qua, chiếc đồng hồ thời gian đang gõ những nhịp cuối cùng của năm 2014 .. một năm sôi đông, bao nhiêu biến cố đã xảy ra ở đâu đó trên núi cao ,trong rừng thẳm, giưa biển khơi bao la của hành tinh này. Máu vẫn còn chảy trên những cánh đông của đất nước Ukren, hang ngàn oan hồn của người dân ở I Răc, Syri  bị nhưng kẻ hồi giao cực đoan IS thảm sát vẫn cỏn lẩn khuất đâu đó trên bàu trơi Trung đông, hang trăm mạng sống khác còn chìm sâu dưới đáy đại dương mênh mông kia bới nhưng tai nan máy bay, tàu phà quá đỗi thảm khốc.

          May thay ,đất Việt yêu dấu của ta sau mấy chuc năm kiên cường vật lộn với đủ mọi gian nan thử thách của lửa khói chiến tranh , tiêu diệt mọi kẻ thù xa gần để có được giang sơn thông nhất vẹn toàn, cuộc sông yên bình ngày hôm nay. Đất nước thân yêu của chúng ta không còn cảnh máu chảy đầu rơi, có lẽ vì thế mà  ta bông nghẹn lời và đau buồn lo lăng cho số phân 12 thợ mỏ bị sập hầm lò ở Lâm Đông rôi vỡ òa vì sung sương khi chứng kiến họ được cứu thoát để trở về với gia đình với cuộc sông bình yên.

         Cuộc sông này thật đáng yêu ,đáng quý biết bao. Một năm qua ta lại già thêm một tuổi, từng ngày, từng giờ cứ trôi qua, khó mà nói được răng " hôm nay ta khỏe hơn hôm qua, năm nay ta khỏe hơn năm trươc" nhưng điều thú vị là ta vân đang sông, sông trọn vẹn với nhưng niêm vui, nỗi buồn. Có lúc nào đó ta như sông trong cảm giác buồn vui không rõ rệt, ta cứ trôi chầm chậm trong dòng sông cuộc đời, đung như cảm nhận của một ai đó :
                 "     Có khi rót rượu mà quên uống
                    Ra đường chẳng biết phải đi đâu. "
  hoặc :
                   Cũng có lúc ta như người bước hụt
                   Sông hôm nay chắng biết đến ngày mai ..
 Có nhiều khi:
                   Một mình cứ bước đi thơ thẩn
                   Lòng chơi vơi theo chiếc lá thu buông.

     Tự mình cảm tháy hãy cứ sống chậm thôi, sống chậm lại  để thấy long mình vị tha hơn, thanh thản hơn, sông chậm lại để lắng đọng thêm, chiêm nghiệm thêm để làm được nhiều viếc có ích hơn thay cho nhưng toan tính riêng tư, nhưng phút giây phù phiếm, vô tích sự và đôi khi là cả nhưng sự vô cảm nũa. Tôi yêu cuộc sông của chính mình, dù xấu hay tôt, sướng hay khổ thì đó cũng là cuộc đời của chính mình, ví ta đâu có cơ hội sinh ra để làm lại cuộc đời một lần nữa. Suy cho cùng ta còn mắc nợ cuộc đời này nhiêu lăm, ta thực sự phải cám ơn cuộc đời này, nói như nhạc sỹ họ Trịnh :

                "    Muốn một lần tạ ơn với đời
                  Chút mặn nồng cho tôi
                  Có những lần nằm nghe tiếng cười
                  Nhưng chỉ là mơ thôi "

   Dù cho chỉ là "giấc mơ" thôi, nhưng ta cứ mong sao có được những giâc mơ ấy.Người già thường sợ sự cô đơn ai cũng vậy thôi, vậy thì hãy :          

                  " Tự mình lấp kín cô đơn
                   Lấy vui thiên hạ xòa buồn trong ta
                   Nhìn trơi giọt giọt mưa sa
                   Tìm nhau trong những la đà bóng mây "

  Bảy mươi tư mùa xuân đã qua rồi, bao nhiêu ky niệm , bao nhiêu buồn vui,  năm mới 2015 đã gõ cửa rồi, vẫn còn đó niêm đam mê và tình yêu  thiết tha với cuộc đơi này. Năm mới ta có dự định gì không nhỉ ? có thể sẽ lai có một cuộc đi " xuyên Việt" với bạn bè thân thiết nũa chăng? có thể lăm chứ, còn sức thì cứ đi thôi, người ta chả bảo nhau " Hãy biến cái không thể thành có thể đó sao ? " . Mấy chục năm trên chăng đường dài , dù bui trường chinh có lam phôi pha đi  niêm đam mê va chút lãng mạn còn sót lại trong cuộc đời thi ta vân sẽ mãi bước đi, nụ cười trên môi, và bàn tay se không ngừng nghỉ để gõ tiếp bàn phím cho ra đời những cảm nhân, nhưng nghĩ suy để đón chào một năm mới rạo rực bao niêm vui bất tận :

                                      Dã từ năm cũ ,bạn ơi
                                      Đón chào năm mới người người hân hoan.

                                                                  Đêm cuối năm,31/12/2014.   Công Lý
 
             

Thứ Sáu, 12 tháng 12, 2014

ẤM TÌNH BÈ BẠN PHƯƠNG NAM

MỘT LẦN, CHỈ MỘT LẦN THÔI !

                 Những ngày giữa đông Hà Nội trời lạnh, gió buốt , tôi còn đang nghĩ đến một chuyến vào nam để trốn cái giá rét ở Ha Nội thì bất ngờ cơ hội đã đên, khi Việt Hung ở Ukren trở lại thăm quê hương đã cùng  Hữu Hùng  lên chơi thăm nhà vườn của tôi, " Tình cũ không rủ cũng đến" câu nói này không chỉ đúng với các cặp đôi đã từng yêu nhau mà còn đúng với cả tình bạn nữa, vì thế mà khi "NHỊ HÙNG" mới ngỏ ý rủ đi chơi xa gặp bạn ở phương nam, tôi  như người" mớ ngủ gặp chiếu manh" gật đầu đến sái cổ, nghe thấy tôi nói là  đi với các bạn Cu Lo, Bà xã 0K tức thì, thế là ngày 5/12 tôi khăn gói lên đường theo chân 2 ông bạn bay vào Sài thành hội ngộ với đám bè bạn CU LƠ trong đó.

            Tôi chỉ ở trong ấy có 5 hôm vì ở ngoài bắc mấy "cháu" học trò cứ giục Thày ra để trả bài nên không thể lỗi hẹn, nhưng trong 5 ngày ngắn ngủi đó chúng tôi quây quần với bạn bè, 3 chàng " lãng tử" từ bắc dạt vào lại thêm ông ban Calathau mới sắm được căn hộ đẹp nên thơ  cứ mời mọc lôi kéo thế là cả lũ kết thành  một " Tứ nhân bang" thả sức tung hoành, quậy phá làm náo loạn cả Sài thành hoa lệ. 5 ngày thì mỗi ngày một tiệc lớn ,hai tiệc nhỏ , ăn thì từ món heo rừng của Chu Cường  cho tơi cháo calathau hương vị Tàu của Cu  Minh Ngọc, rồi bánh " Khọt", cánh gà rán thơm lừng, cháo lươn đậm vị Ngệ An mà hai Cụ Nhật Lệ,  Faina Phương chiêu đãi tại nhà hàng sát bên sông Sài gon cho đến các món Âu rất đặc sắc và miến cua do chính tay Cụ Diệu Huyền chế tác khi cả bọn ghé thăm căn nhà của ĐỒNG-HUYỀN, đấy là chưa kể các món đặc sản khác khi chúng tôi có  cơ hội ghé thăm biệt khu BR của vợ chồng Khắc-Hạnh và trang trại của " tỷ phú hồn nhiên " Minh Đức.
Vua đầu bếp Quế-Lư đang thao tác tại nhà Calathau

         Cũng có những lúc chán các món thịnh soan, nhiều mỡ, quá thừa chất đạm nên " tứ nhân bang" xoay ra làm " tiệc" tại nhà và thế la Công Lý tôi bất ngờ trở thành " đầu bếp" bất đắc dĩ, cờ đến tay cũng phải phất, ngày trước khi làm " Đại sư" đã có lúc phải tự mình vào bếp, sau này lại được Bà xã chỉ bảo tận tình nên tôi cũng tư chế được vài món, nay có dịp bèn áp dụng, vả lại mấy cha nội Việt Hùng, Q Trung nhất là  Tú Riềng cũng chưa bao giờ nấu nướng nên Lý tôi ung dung trổ tài, dù chỉ là " Thằng chột làm vua sứ mù" nhưng kết quả thật không ngờ, món " Sườn xào chua ngọt" dù không ngọt cũng chẳng chua lại măn chát vẫn được cụ Tú khen nức nở, còn món " nấm sào bồ duc" tuy hoành tráng nhưng vẫn có mùi gì là lạ , may mà đầu bếp tôi sớm phát hiện ra đã cho thêm nhiều hạt tiêu nên vẫn rất chi là hấp dẫn món nào mấy ông bạn cũng xơi sạch trơn, sau mấy lần chứng kiến tài năng và tay nghề của tôi, các tay bợm từ bắc vào đã khuyến cáo cụ Lý tham gia tranh tài tại cuộc thi " đầu bếp" toàn Việt sắp tới để cố trở thành " Thiên hạ đệ nhất đầu bếp".
Bữa cơm đầu tiên do Công Lý làm đầu bếp
     Trong cuộc hội ngộ lần này câu nói cửa miệng luôn xuất hiện trong các cuộc gặp măt, liên hoan là câu " Một lần, chỉ một lần thôi !", Đây vốn là một câu thơ trong bài thơ của Hông Quang, mỗi khi đám Cu Lo nâng ly lên là cú thao thao  " Một lân, chỉ một lần thôi" bất kể sau đó nâng đến lần thứ bao nhiêu, có khi nâng ly lên mời mấy cụ bà, các cụ  ít chiu cạn chén thì các cu ông lại thốt ra " chỉ một lần thôi", thế là Nhật Lệ, Diệu Huyền cũng phải cạn hêt ly, khi đưa đến cho hội bạn chục trứng thấy các cụ ông có vẻ e ngại không biết trứng này "của ai ?' chất lượng thế nào ? thì Nhât Lệ cũng vẫn chỉ một câu " Một lân, chỉ một lần thôi" thế là các cụ xơi ngon lành, không còn lăn tăn gì nữa. Khi Cụ Tú hứng lên rủ tôi và V Hung đi uống " cà phê chồn" nổi tiếng của Sai Thành , V Hung có vẻ e ngai lắm vì chưa từng thưởng thức, nhưng cụ Tú lại bài " một lần chỉ một lân thôi" nên hai chung tôi cũng phải suy nghĩ lai, nhưng rốt cuộc vân không dám uống vì không biết thư cà phê chồn này có phải đã qua bụng chồn rồi được thải ra  thật hay  không , uống vào rồi lại ôm bụng thì chết.
 Không đi "Cafe chồn" nên cụ Calathau chiêu đãi ...kem hộp vậy !

Khi săp chia tay Việt Hùng , tôi bảo : câu rủ chúng tớ sang đó chơi , đường xá xa xôi lắm kinh phí lại hạn hẹp , đa số hàng tháng Bà xã chỉ cho 500 ngàn để tiêu, có tiết kiệm đên đâu thì cũng chả gom đủ tiên mua vé, hay là câu cứ rủ vai cô Natasa sang đây chơi gặp các cụ nhất là mấy cụ thạo tiếng Nga để trò chuyện có khi lại kinh tế hơn đấy , Cụ V Hùng lắc đầu " làm sao lấy viza được ? " Cụ Tú lại nhắc lại điệp khúc " một lần, chỉ một lần thôi " thế là ông bạn đến từ xư Ukren xa xôi đày khói lửa kia cũng có vẻ xuôi xuôi, không biết là  nhận lời " ảo" hay là thật đây ? cứ nói bừa đi vì  dù sao cũng chẳng có ai đánh thuế người nói bừa đâu. phải không các cụ? vui là chính mà !

5 chàng trai Culo hẹn nhau đi "khắp thế gian" !
Cụ Nhật Lệ bảo, khi nào sang U hái râu ngô các cậu cho tớ đăng ký 1 xuất đi cùng ! 
(Mõ nghe lòm)

  Đối với tôi ấn tượng sâu đậm  nhất vẫn là tình bạn Cu Lo , dù trong nam ngoài bắc, dân Culo ta  có biệt danh là  "  Hâm " nhiều khi cũng hâm thật nhưng chẳng Hội bạn nào có được cái " hâm" rất đáng yêu ấy, chẳng thể nào có được sự gắn bó , thủy chung, bền vững như tình bạn Quế Lâm chúng ta. Khi ra Ha Nôi trong 4 tiếng bị tra tấn ngồi đợi máy bay, tôi đã kịp nghĩ ra vài bài thơ, xin ghi lại đây vài câu đã , các bài thơ khác thì xin  " Hồi sau sẽ rõ"  thơ rằng :

                           Xin cho gửi một lời chào (1)
                           Trường xưa ,bạn cũ dạt dào nhớ mong
                           Dù là ngoài bắc trong nam
                           Gặp nhau chỉ thấy hân hoan vui cười
                           Quế Lâm bạn hữu ta ơi
                           Giữ cho tình bạn sáng ngời , bền lâu.

                                                                        Đêm 11/12/2014

(1) Trích thơ của Vũ Hồng Quang :
 " Một lần chỉ một lần thôi
Cho tôi trả nợ sông rồi hay xuôi "
                                     ( Trích Gửi Sông )