Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2013

ĐẾN VỚI VẦN THƠ CỦA BẠN

          
                      
      Những lúc buồn rảnh rỗi tôi hay vào mạng đọc thơ của  những người bạn một thời Quế Lâm, những vần thơ rất hay, rất tâm đắc,  ngẫm nghĩ giây lát rồi bình vài câu vào đó,  dù chỉ là những khoảnh khắc ngẫu hứng thoáng qua nhưng đôi khi cảm xúc  lắng đọng, những câu thơ vụn vặt ấy hẳn là sẽ còn theo tôi đi mãi với thời gian :

      Vào Bloc của Calathau, một hôm tôi đoc được mấy câu thơ anh viết và đề tặng Kong Lý :
Lãng đãng mây trời lãng đãng đêm
Phố núi trăng suông rót bên thềm
Cây nghiêng nghiêng bóng che môi khuất
Ta kẻ lạc vào con dốc em

     

Tôi đã  viết và gửi cho anh :

         Cứ để thông reo giữa đại ngàn
         Cứ để mây trôi lãng đãng đêm
         Cho nỗi vui đời dâng cao mãi
         Khi đã lạc vào cõi mộng em.

      Dịp cuối năm ngoái khi tôi vào miền nam thăm bạn bè trong đó, ngồi với nhau ở quán cà phê "Bản Sonata ", Hồng Quang đọc cho tôi nghe mấy câu thơ ngẫu hứng :

          Đêm nay sao thật là dài
          Người đi để một tôi hoài nhớ em
          Rượu nồng có ngấm hơi men
          Tỉnh say có lụy lời khen ngọt ngào
          Một trời đêm vắng trăng sao
          Đò ngang một lá cắm sào đợi ai.

  Ra về đêm ấy tôi nằm thao thức, bất chợt nảy ra vài ý thơ. Hôm sau tôi gửi lại Hồng Quang :
Đêm nay trăng lặn mờ sương
Người đi đi mãi dặm trường xa xôi
Để tôi chỉ một mình thôi
Rượu nồng nhấp chén lòng chơi vơi buồn
Một trời đêm vắng mênh mông
Một hồn thơ giữa hư không mơ màng./.

   Mùa hạ sắp qua, những cơn gió đầu thu đã thổi về , lại nhớ những vần thơ vè mùa thu năm ngoái Hồng Quang đã viết và gợi cảm hứng cho tôi :

        Thu về thay áo cho cây
        Thoa son cho lá, chải mây cho trời
        Thu về từng hạt nắng rơi
        Cho người lặng lẽ nhặt phơi trước thềm
        Bài thơ anh dệt tặng em
        Dọc ngang lục bát sợi mềm như tơ.

Đáp lại tôi cũng chợt nảy ra vài câu  :

          Ngày thu một thoáng heo may
          Nghe thời gian đọng chiều say nắng vàng
          Se se gió gọi mùa sang
          Bâng khuâng nỗi nhớ ngập tràn hồn ta.
          Mây trôi một dáng la đà
          Miên man ký ức nhạt nhòa khói sương.

     Mấy hôm nay trời cư đổ mưa hoài, những hạt mưa rơi rơi như gợi nỗi buồn trong lòng tôi, giờ khắc này sao tôi thấy thời gian trôi đi nhanh thế, nghĩ tới người bạn ở phương trời nam  vô tình lại nhớ mấy câu thơ bạn đã gửi tặng :

           Thời gian cứ lặng lẽ trôi
           Bao nhiêu kỷ niệm cũng rồi nhạt phai
           Người đi góc bể chân mây
           "Nghiêng nghiêng lầu vắng trăng gày riêng soi"
           Hoa vàng một đóa phai phôi
           Ban mai lại đã tinh khôi nụ hồng.

    Mấy câu thơ của anh gợi cho tôi nhiều suy tư. Sáng ra trời vẫn mưa, tôi ngồi bên thềm nhà nâng ly cà phê tự mình pha , lòng rộn lên  những tâm tư muốn chia sẻ cùng anh :

            Cà phê từng giọt rơi rơi
            Thời gian từng giọt dòng đời êm trôi
            Bao nhiêu trải nghiệm qua rồi
            Thấy mong manh một kiếp người gian nan.
            Trước thềm mưa gọi thu sang
            Ly cà phê gợi miên man nỗi buồn./.

  Thời gian như một dòng sông cứ lặng lẽ trôi, tôi vẫn đang bồng bênh trôi trong dòng chảy thời gian ấy :
           
            Quỹ thời gian chẳng còn dài
            Cứ thanh thản sống, cứ miệt mài vui
            Bao gìơ từ biệt cuộc chơi
            Thì xin làm áng mây trôi giữa trời.

                                                                                  Công Lý
                                                                  Hà Nội một ngày mưa tầm tã.
                                                                                 (3/8 /2013)


13 nhận xét:

  1. Đọc những vần thơ của hai nhà thơ tình này sau sự thưởng những tứ thơ sâu sắc thì mỗ tôi lại tự hận sao kém cỏi về đường tình quá thể .Dù không có thi tài, nhưng cũng biết đọc và thưởng thơ ( tất nhiên có thơ tình tình yêu). Các bạn đã biết thưởng thức cuộc sống hơn mỗ nhiều thật đấy. Trời cho thế mà chịu vậy. Các cụ nhà thơ cứ viết cứ nhả thơ cho bọn tục tử chúng tôi thưởng thức nhé

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cụ Hân ít viết, nhưng nhạn xét của cụ thì rất tâm lý và sâu sắc. Tôi chỉ nghĩ thơ và đời thực rất khác nhau , sau phút giây bay bổng thì lại trở về mặt đất thôi, phải không cụ ?

      Xóa
  2. Hai nhà thơ của Quế Lâm
    Là bạn tri kỷ, tri âm một thời
    Thưởng thức thơ các cụ rồi
    Hồn thơ con cóc của tôi dâng trào.
    Hi! Hi!
    Chúc các cụ có nhiều thơ hay nữa!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng ra Cụ C.Lý trả lời vào khung này mới "phải phép".
      Nhưng đọc "còm" của Cụ, tôi xin được "nói leo" mấy vần sau.
      (Chứ không phải là "nói liều", dễ bị Blogger Noilieu- Cụ bạn "chiến đấu thân thiết" của K5 chúng ta bảo là "đạo tên" mà kiện thì nguy to. He he!.
      CỤ TIẾN HOÀN MÀ... DÂNG TRÀO
      THÌ ... THƠ NÓ CỨ ÀO ÀO CHẢY RA.
      Đùa tí cho vui. Cụ đừng giận nhé!.

      Xóa
    2. Cám ơn hai cụ.
      Dù thơ con cóc vẫn hay
      Đọc lên vẫn thấy đâu đây bạn hiền

      Xóa
  3. Đọc thơ cũng là một thú vui, mỗi khi đọc được bài thơ hay, một tứ thơ độc đáo, hay chỉ là một câu thơ hay của ai đó là đã thấy thích rồi. Nhất là,lại của bạn bè thì sự thú vị và niềm vui được nhân lên gấp bội. Có những câu thơ chỉ có "bạn bè chí cốt" mới hiểu hết những "tình tiết" những điều riêng tư nằm sau những con chữ ấy. Chính vì thế nó tạọ ra cho người ta cảm hứng để làm thơ và đôi khi lại "cho ra" những bài thơ, những câu thơ mà mình tâm đắc, được bạn bè tán thưởng.
    Đọc bài "Đến với vần thơ của bạn" ngoài được thưởng thức những câu thơ TÌNH...(cảm) hay của 2 Cụ ra; do khá "gần gũi" nên tôi hiểu được tâm tư 2 Cụ và đôi khi hiểu được cả những ... "con chữ" mà các cụ sử dụng nữa. Cảm ơn và xin được chia sẻ.
    "Bao giờ từ biệt cuộc chơi
    Thì xin làm áng mây trôi giữa trời" (thơ Công Lý).

    CUỘC CHƠI CŨNG SẮP TÀN RỒI
    DÒNG SÔNG CỨ CHẢY. MÂY THỜI CỨ TRÔI...
    CÀ PHÊ TỪNG GIỌT CỨ RƠI
    MƯA THÌ TẦM TÃ. TÔI NGỒI NHỚ AI.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đời thì ngắn, mộng thì dài
      Thời gian có đợi chờ ai bao giờ
      Cứ vui, cứ sống ,cứ mơ



      Xóa
  4. Đọc thơ hai anh thấy các anh như vừa là bạn thơ, vừa là bạn tình...Trong đời gặp được người tri âm tri kỷ thật là hiếm có...Chúc các anh thơ cứ dạt dào, đời cứ thanh tao vui sống ạ.
    Em có lời nối vần thơ anh:

    Cà phê giọt giọt rơi rơi
    Mưa thu hạt hạt phơi phơi bên thềm
    Nỗi buồn xa cách buồn thêm
    Ly cà phê đắng nhấp mềm môi ai
    Ngẫm đời biết mấy chông gai
    Lúc cay lúc ngọt có ai bạn cùng
    Ung dung nay lại ung dung
    Hồng Quang Thơ bạn hòa cùng một ly....



    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ai ơi chớ vội ra đi
      Vì ai chưa nói điều gì với ai
      Thức lâu mới biết đêm dài
      Gian nan chẳng ngại, chông gai chẳng sờn

      Xóa
  5. Mình rất bất ngờ và cảm động khi vào Nhà Công Lý đọc Entry này. Mình làm thơ khó lắm, nhiều khi trăn trở đến khổ sở, nhưng cũng có lúc lại rất nhanh. Mà dường như mỗi bài thơ dù dài, ngắn cũng thường là một kỷ niệm. Ai cũng có tâm hồn, ai cũng rung động trước cảnh đẹp, người đẹp hay một hiện tường nào đó đánh thức cảm xúc ...Cụ Nguyên Hân cũng như vậy thôi, chỉ có điều khác Calathau, Thạch Quân, Bóng Bàn Biển, Song Thu, Tiến Hoàn, Thanh Mai, Ngọc Trâm, Minh Gương v.v.. là dấu kín trong lòng, tự sướng, không cho ai chia sẻ, vậy thôi !

    Trả lờiXóa
  6. Nhà thơ Cala thầu( nhưng thơ thì không làm món ca la thầu đâu) động nhắc đến cái tên tôi , không dám cãi đâu ; màchỉ xin được phát biểu về một ý " tự sướng" ( nguyên nghĩa thơ ca nhé). Cảm xúc mỹ cảm trước " ĐẸP" dễ được đồng thuận , nhưng liên quan đến tình người đến tình và người tình thì mênh mông và đâu chỉ có " sướng", nhiều bài thơ tuyệt tác (ở cả những thi sỹ vĩ đại) lại ở cung bậc "khổ đau" đấy.

    Trả lờiXóa
  7. Bao giờ từ biệt cõi đời
    Ta cùng nhau lại rong chơi trên trời
    Cùng làm những áng mây trôi
    Lại cùng nhau miệt mài vui vĩnh hằng.

    Trả lờiXóa
  8. Đôi khi ngẫm lại ta
    Cuộc đời như gió qua
    Chờ ngày lên dải ngân hà
    Còn hôm nay vẫn đậm đà niềm vui

    Trả lờiXóa