Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2016

15 năm " CÁNH VAC BAY "



                                  CHIỀU MỘT MÌNH QUA PHỐ

     
         Ngày đầu tiên của tháng tư, buổi chiều Hà Nội  mưa phùn vẫn rơi , phố phường ít người qua lại , không gian vắng lặng, tôi một mình ra khỏi nhà, băng qua một con phố nhỏ đến một quán cà phê tôi chợt nghe một giai điệu quen quen vang lên bên tai, đó là nhạc phẩm " CHIỀU MỘT MÌNH QUA PHỐ " rất quen thuộc của Cố nhạc sỹ tài hoa TRỊNH CÔNG SƠN .  Tôi bỗng giật mình , vậy là " CÁNH VẠC BAY" họ TRỊNH  đã bay xa  vào cõi vĩnh hằng 15 mùa xuân rồi.

                                  " Chiều một mình qua phố
                                    Âm thầm nhớ nhớ tên em
                                    Có khi nắng khuya chưa lên
                                    Mà một loài hoa chợt tím " ...

    Bài hát làm tôi liên hệ đến hoàn cảnh của mình , tuy tôi cũng " chiều một mình qua phố"  ,nhưng  không biết là mình có " âm thầm nhớ nhớ tên em" nào không? tôi tự nhủ long: chắc là không.

                Ai đó đã nói " Trịnh Công Sơn là người tình của cuộc sống", còn tôi,  tôi  chỉ nghĩ ông là một con người thật ĐA TÌNH , một tâm hồn thật LÃNG DU , một trái tim thật" LÃNG MAN ". Nhiều bóng hồng đã đến với cuộc đời ông và rồi đã để lại dấu ấn sâu đậm trong các nhạc phẩm của ông.

                Đó là cô BÍCH DIỄM trong " DIỄM XƯA" , người con gai sứ Huế  ông đã đem lòng thầm yêu trộm nhớ , nhưng tình yêu đơn phương không thành để rồi Bích Diễm đã trở thanh " cô Diễm của ngày xưa ". Trong nhạc phẩm này , ông từng đạt câu hỏi " Chiều nay còn mưa sao em không lại ? " , hiển nhiên là không có câu trả lởi để rồi ông phải thốt lên " nhớ mãi trong cơn đau vùi , lam sao có nhau, hằn lên nỗi đau ".
                Đó là cô NGUYỆT  trong NGUYỆT CA" khi ông viết trong nhạc phẩm của mình  :

               " Từ khi trăng là Nguyệt đèn thắp sáng trong tôi "

                Nhưng it ai biết được có một người con gái đã đến và để lại trong trái tim ông một mối tinh sâu lắng nhất, đó là nàng DAO ÁNH , cô cũng là một cô gái xứ Huế mông mơ , cô còn là em gái của nàng Bích Diễm. Mối tình tưởng như " Vô thực " này cũng không đơm hoa kết trái mặc dù đã kéo dài mấy năm . Hình ảnh Dao Ánh đã được nhạc sỹ họ Trinh ghi lại trong nhiều nhạc phẩm của ông cho dù ông không nhắc tới cái tên Dao Ánh.
               Đó là cô gái trong " HOA VÀNG MẤY ĐỘ " :

                " Em đến bên đời hoa vàng một đóa
                 Một thoáng hương bay bên trời phố hạ
                 Nào có ai hay ta gặp tình cờ
                 Như là cơn gió em mãi bay đi ..."

            Mối tình này tưởng như đã chìm vào quên lãng ,nhưng không, 20 năm  sau Dao Ánh đã từ Mỹ trở lại Viêt Nam và Bà đã gặp lại người tình xưa. Sau cuộc hội ngộ như mơ ấy nhạc sỹ họTrinh đã cho ra đời nhạc phẩm  " XIN TRẢ NỢ NGƯỜI " , ông đã viết :

             "    Hai mươi năm xin trả nợ người
                Trả nợ thời em đã bỏ ai
                 Hai mươi năm xin trả nợ dài
                Trả nợ đời em đã phụ tôi  "
           
 Sau khi nhạc sỹ Trịnh Công Sơn qua đời hơn trăm bức thư  ông gửi cho người tình đã được Bà Dao Ánh công bố trước thế gian.
   
Dao Anh va Trinh Cong Son
      Nhưng có lẽ số phận nghiệt ngã đã quá bất công với  Trinh Công Sơn  , ông yêu nhiều mà chẳng được đáp lại bao nhiêu, các cuộc tình chỉ như là khói sương tan nhanh  để ông phải vô cùng thất vọng kêu lên  :

              " Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ
               Ôi những dòng sông nhỏ ......"

           Biết bao người đã mến mộ những nhạc phẩm trữ tình bất hủ  của ông, cũng ngần ấy người hối tiếc cho sự ra đi quá vội vã của ông . Tôi cung rất rất yêu thích những nhạc phẩm của ông, rất hối tiếc cho nhưng mối tình say đăm mà luôn bất thành của ông. Không biết có phải vì quá yêu thích nhưng nhạc phẩm của ông, triết lý  về cuộc sông về tình yêu của ông mà lúc nào tôi cung nhơ đến những ca từ bất hủ của ông viết về tình yêu :

              Tình yêu mật ngot
              Mật ngọt trên môi
              Tình yêu mật đắng
              Mật đắng trong đời

          Không biết tình yêu của mỗi chung ta là " Mật ngot " hay là " mật đắng" nhưng có ai trên cõi đời này lại từ chối một tình yêu nếu đó là tình yêu đích thưc ?

           Khép lai những suy tư trong ngày buồn ghi nhơ 15 năm  nhạc sỹ tai hoa Trịnh Công Sơn  kết thúc cuộc  sống ở " cõi  tạm " để về cõi vĩnh hằng , tôi chỉ có một ước vọng :

               " Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng
               Để người PHIÊU LÃNG quên mình LÃNG DU "

                                                                                 Công Lý   tối ngày 1/4/2016
             


           

             

             

10 nhận xét:

  1. Anh đã công bố bài viết cảm động này đúng dịp kỷ niệm 15 năm ông ra đi. Hôm nay cả nước nhớ thương. Không biết các nghệ sĩ họ nói gì nhưng hấu như ai cũng yêu mến ông và nhạc của ông. Quả là một thiên tài!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Viết vào ngày nói dối nhưng anh đã nói thật long mình, quả thật TCS là một thiên tài chr tiếc ông ra đi sao quá sớm.

      Xóa
  2. Có lẽ vì những mối tình "Mật đắng, mật ngọt" này đã khiến ông có những tác phẩm bất hủ về tình yêu và tên tuổi của ông được nhiều người yêu mến và ghi nhớ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cuộc đời ai cũng có những " đắng" "ngọt" TCS đa nói lên như một triết lý bằng giai điệu âm nhạc, quả là thiên tài

      Xóa
  3. Có lẽ bạn Công Lý cũng rất thích nhạc TCS, bài viết của bạn về người nhạc sĩ huyền thoại này rất ngắn, nhưng đầy đủ về cuộc đời trong âm nhạc và những cuộc tình đáng buồn của ông-cho đi nhiều và nhận lại chẳng bao nhiêu. Cho đến giờ này tôi chỉ yêu thích nhạc của 2 người, đó là nhạc của Phú Quang và nhạc TCS. Tôi không biết nhiều bài hát như bạn, tôi hay ngâm nga bài " Biến nhớ" của TCS và bài "Mơ về nơi xa lắm" của Phú Quang.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi cũng đông cảm với bạn , tôi cũng yêu thích TCS và PQ , rất thích va thuộc nhiều bai hát của 2 nhạc sỹ đo gồm cả 2 bài mà bạn đã thích, cám ơn bạn đã chia sẻ.

      Xóa
  4. Bao nhiêu năm làm kiếp con người
    Chợt một chiều tóc trắng như vôi
    Lá úa trên cao rụng đầy
    Cho trăm năm và chết một ngày

    Mặt trời nào soi sáng tim tôi
    Để tình yêu xay mòn thành đá cuội
    Xin úp mặt bùi ngùi
    Từng ngày qua mỏi ngóng tin vui
    (cát bụi-Trịnh Công Sơn)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhiều lúc soi gương nhin mình quả là " tóc trăng như vôi " thật, nhaccj của TCS quả đã đi vào lòng người, cám ơn bạn đã sẻ chia

      Xóa
  5. Mình cũng rất thích nhiều ca khúc của nhạc sỹ TCS và PQ, rât trữ tình và sâu lắng.
    Chia sẻ với Công Lý về những cảm nghĩ trong bài viết này.

    Trả lờiXóa