Thứ Hai, 18 tháng 4, 2016
NGHĨ SUY VỀ CUỘC ĐỜI
HỌC ĐỂ BIẾT CÁCH : " BUÔNG "
Sau những ngày mưa phùn gió bấc ở Ha thành, một hôm trời hửng nắng tôi vội trở về chốn vườn xưa rồi ở lại đó vài hôm để tận hưởng cái không gian thoãng đãng, không khí mát lành và những làn gió thoảng mùi hương đồng quê. Trong không gian tĩnh lặng của đêm hè con người thật dễ để chìm đắm vào những suy tư về những điều mà người đời hay nói dến , những hạnh phúc , niềm vui và cả những nghịch lý của cuộc đời.
Dòng soáy cuộc đời đưa con người ta đi qua bao thăng trầm, vượt lên trước những gian khó, chông gai và đối mặt với cả những nghịch lý của cuộc đời.
Bây giờ ta đã ở vào bên kia sườn dốc của cuộc đời rồi, lúc nào cũng chỉ tâm niệm hai chữ " Bình yên", cứ cố níu giũ những gì mà ta gọi là " hạnh phúc ". Nhưng có ai đó đã nói rằng : không phải trong lặng yên mà chính tai nơi sóng gió nổi lên dồn dập ta mới hiểu thế nào là bình yên , không phải cứ cố níu kéo mà giữ được hạnh phúc, đôi khi buông tay mới là chìa khóa để mở ra cánh cửa hạnh phúc thực sự. Cuộc đời nào mà chả có được mất , sung sướng và khổ đau, niềm vui và nỗi buồn . gặp gỡ va chia ly luôn cùng song hành, có lẽ bởi thế ta không chỉ phải học cách để ứng xử trước những niềm vui , những cuộc găp gỡ đày lý thú và mãn nguyện mà ta con phải học cách bình tĩnh trước những nỗi buồn và sự chia ly, trong khi biết cách để níu giũ những gì đáng để chân trọng và gìn giũ ta cũng phải biết cách để " Buông " khi cần thiết.
Cuộc đời như một dòng sông, cái đích cuối cùng của sông là đổ ra biển cả mênh mông ,còn cái đích của cuộc đời mỗi con người là đên với cõi " hư không " là trở về với cát bụi. Trong cuộc đời dù ơ vào tuổi nào thì con người vẫn luôn hương đến nhưng điều mới mẻ , những đổi thay, không chịu thỏa mãn với những gì hiện hữu. Nhưng bên cạnh việc chuẩn bị cho mình một cái nắm tay thật chắc để đon lấy nhưng cơ hôi mới thì cũng phải bình tâm mà buông đi tất cả những phiền muộn nhưng điều khổ đau bất hạnh đã từng trải qua, bình thản đón nhận cái kết cục cuối cùng của cuôc đời.
Hãy giũ lấy niềm vui , buông đi những phiền muộn,
Hãy lưu giũ nụ cười, buông đi nhưng giọt lệ sầu
Hãy cố giũ sự đoàn tụ , buông đi mọi sư biệt ly
Hãy giũ lấy sự bình yên , buông đi nhưng cơn bão lòng.
Không phải dễ để có thể " buông " , nhưng hãy làm những điều mình phải làm để đem lại sự thanh thản và bình yên cho cuộc đời cua chính mình.
Tôi tự nghĩ cuộc đời mình cũng trải qua nhiều thăng trầm, cũng đa có niềm vui khi làm được những việc có ích cho đời và cũng có nhiều nỗi buồn khi hối tiếc về nhưng việc chưa làm được, nhưng ở đời " nhân bất thập toàn " có ai tránh được sai lầm chăng ? Cuộc đời đã đến đoan này rồi thì cư để mình như một cánh bèo dạt trôi về đâu đó thôi ....
Đời mình chỉ có vậy thôi
Mặc cho " bèo dạt mây trôi " ... cũng đành.
Cổ Đông Sơn Tây 15/4/2016
Công Lý
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Buông được là nhẹ nhất anh hà...nhuwng khoong biết có buông được không.
Trả lờiXóaAnh viết thật sâu sắc!
Buông được là nhẹ nhất anh hà...nhuwng khoong biết có buông được không.
Trả lờiXóaAnh viết thật sâu sắc!
Cũng có những cái muôn buông mà không buông được , thật nghịch lý ,phải chịu đựng để vượt qua thôi, cám ơn em luôn chia sẻ với anh
XóaVẫn biết là buông cho nhẹ lòng
Trả lờiXóaNhưng nỗi buồn kia có tha không?
Những khi vắng vẻ ngồi đơn độc
Cứ níu giữ ta với bão dông!
Cố " buông" mà vẫn không buông được
XóaĐành chịu âm thầm để vượt qua
Cám ơn Thanh Mai