PHÚC HỌA...TÙY DUYÊN
Tính mạng con người giờ thật mong manh, bao nhiêu tai ương bất cứ lúc nào cũng có thể đổ ập lên đầu mình. Đây không còn là câu chuyện chung chung nữa mà nó đã ập đến với chính bản thân tôi trong cơn giông chiều qua tại Ha Nội.
Khoảng 4 giơ chiêu qua tôi đi xe máy đên nhà con gái ở phố Hoàng Hoa Thám để thăm cháu MƠ ( cháu ngoại 12 tuổi) và Mẹ nó, nhà chỉ còn 2 mẹ con vì bố Mơ đã đi công tác ở nước ngoài, cuộc gặp vui vẻ hạnh phúc và đầm ấm. Cháu tôi còn đưa bánh ngọt do tự tay nó làm để biếu ông, khi tôi chia tay 2 mẹ con dắt xe ra cửa để trở về nhà, cháu Mơ nói với theo " Ông nhớ đi xe cẩn thận đấy ". Tôi hơi ngạc nhiên chút đỉnh vì câu nói ấy của cháu , mọi lần khác nó chăng nói gi. Tôi đi về hướng đường Hoang Quốc Việt để rẽ vào ngõ nhà mình. Khoang gần 5 giờ chiêu trời vân trong xanh nhiều năng nhưng đi thêm vài phút nưa bắt đầu rẽ xuông phô H.Q. Việt thì tôi thấy trời bông nổi gió , nhin lên thi trước mặt mây đen đã ùn ùn kéo đến , tôi cho là chuyên bình thương vẫn đi tiếp , nhưng chỉ được vài trăm mét nữa thì nổi gió rất mạnh, trên đường cát bụi bay tư tung, cây hai bên đương rung lắc giữ dôi, ngồi trên xe tôi có cảm giác cả xe và người sắp bị hất lên khỏi mặt đất, tôi phát hoảng vôi phanh hết cỡ bánh sau và phanh cả bánh trước , bất ngờ nên xe khựng lại đổ xuông ngay mặt đường tôi cung bị ngã đổ theo, may là chỉ bị choáng váng sa sẩm mặt mày, không bị thương tích gì, lúc này bên tai tôi chỉ nghe tiêng gió rit và tiếng mưa rơi xối xả. Tôi gượng dây lê bước vào hiên một ngôi nhà cạnh đó, lúc này nhìn ra đường tôi thấy nhiều xe máy giống như của tôi năm ngôn ngang, một hai người còn năm trên đường chưa tạt vào vỉa hè được , tôi và mấy người nữa đã chạy ra đỡ họ lên , tôi biết là mình vừa thoát nạn vì cơn giông này ập đến qua nhanh, quá bất ngờ. Khi gió đã ngưng chỉ còn mưa thôi tôi cố leo lên xe máy để chạy về nhà vì nhà tôi cũng không còn xa. Về đến nhà tôi ướt như con chuột lột, Bà xa đưng ngay ở công đón tôi vào nhà ,hỏi lạc cả dọng : " có làm sao không" ,tôi bảo : " suýt chêt", Bà xã bảo " thôi thế cũng là may rồi", nhìn lên hai chiếc cần cẩu cao bên chung cư đang xây ngay phía trước nhà tôi thấy một chiếc bị đổ nghiêng , may mà không đổ sập , nếu đổ xuông thì căn nhà tôi đang ở chắc không còn nguyên vẹn , quả là trong " họa" vẫn còn "phúc" . Trong đời mình tôi đã mấy lần suýt chết rồi , lân này cũng may lúc ấy tôi tỉnh táo phanh ngay lại chứ không thì hậu họa khôn lường. Về nhà nghe bản tin chiều mới biết cơn giông ập xuông mạnh nhất là khu vưc Câu Giấy nơi tôi trú ngụ, gió giật tới câp 9 , sang nay nghe tin đã có 3 người tử vong , nhiêu người bị thương, nhiều nhà tốc mái ,nhiều cây to bị đổ , hang chuc xe ô tô bị cây đè hư hại, nhiêu khu mất điện..
Người xưa thương có câu : " Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí " không biết bây giơ còn đúng không , chắc là vẫn đúng , nêu vậy thì tôi đâm lo , phúc thì chưa thấy đâu không biết có gặp họa nữa không ? nhưng cuộc đời có ai mà biết trước điều gi đâu , " Phúc họa tùy duyên " thôi, chỉ mong sao cho " Họa vô chi" còn " Phúc tái lai" ( họa không đến, phúc đến lại ).
Sau cơn " bĩ cưc" tôi bình tâm trở lại ngồi vao máy vi tính xem ban tin, lúc này bông nhiên nhớ đên các bạn mình, muốn báo tin cho mấy anh bạn trong nam là mình vưa thoát được một kiếp nạn, những lúc này chỉ muốn có bạn ở bên để mà tâm sự hàn huyên. Vô tình vào bloc của bạn Tiến Hoàn bấm clip ca nhạc ghi hình và bài hát " GƯI SÔNG LY" của Quang Trung, giai điêu êm ả, dọng ca trầm bổng , tiếng sáo vi vu .. tôi bỗng nhiên như được truyền một hơi ấm, trong long thấy bâng khuâng, cảm xúc dạt dào.. Ký ức về tình bạn, về " Dòng sông tuổi thơ" lại hiện về , không biết vượt qua được cơn giông này rồi tôi có đủ minh mẫn va cảm xúc để sang tác một bài hát ngắn nào vê " Dòng sông tuổi thơ" không ? cũng có lúc tôi từng ôm ấp hy vọng ấy , nhưng chắc khó có thể thành hiện thực , tôi luôn biết mình là ai ? và mình đang ở đâu ? Cám ơn Quang Trung, Công Kỳ và các bạn đã đem đến cho tôi một món ăn tinh thần tuyệt hảo, giúp tôi thư dãn sau khi đã vượt qua một tai ương và giờ đây đã" tai qua nạn khỏi.".
Công Lý tường trinh
Sáng ngay 14/6
Chúc mùng bạn đã bình an trở về nhà. Sáng nay đọc báo mạng mới biết, thật buồn vì cơn bão đến quá nhanh nên mọi người không kịp trở tay. Cũng may mà bạn sử lý rất nhanh. Sài Gòn, chiều và tối đều mưa to, bão, nhưng không đến nỗi như HN. Đây là trận mưa to đầu tiên của mùa mưa đến chậm với TP.Sài Gòn.
Trả lờiXóaChắc sẽ còn nhiều rủi ro nữa nên phải luôn cảnh giác và tìm mọi cáh vượt qua , cám ơn bạn nhiều.
Trả lờiXóaChúc mừng bạn đã tai qua nạn khỏi!
Trả lờiXóaCám ơn Thanh Mai
XóaSáng nay nhận được e'mail của anh Nhật đang nằm trên giường bệnh:" Hôm qua có cơn dông lơn lắm..."
Trả lờiXóaTôi vô tình đùa:
Cơn dông thì mặc cơn dông,
Anh cứ ngủ khì cần chi
Ngủ đi, ngủ đi cho người đỡ đau..!
Không ngờ sáng nay đọc báo mới biết và sau khi đọc bài của CL, hình dung mới thấy KHIẾP.
Cám ơn CL đã mô tả phần nào cái HỌA (cầu vô đơn chí!)
Họa đã qua hy vọng là nó không " tái lai"
XóaSáng nay nhận điện thoại của CL, vẫn còn nguyên giọng nói hổn hển ...tôi biết bạn đã trải qua 1 thảm họa thật sự, nhưng , lậy Giời ...AN TOAN . Giông lốc ngang bão cấp 9, ( Tràn qua các con phố thẳng, có thể còn mạnh hơn thế )-hiện tượng hàng chục năm mới xuất hiện ở VN 1 lần ! Bạn CL của chúng ta đã thoát hiểm trong gang tấc, tôi thành tâm nghĩ rằng bạn đã được Trời Phật che chở, phù hộ. Không có điều kiện đến thăm bạn, chia sẻ niềm vui với bạn, bạn hãy mở Blog nghe "Gửi sông Ly" và hát theo tiếng sáo của Khoa Phi hay tiếng đàn Oc-gan của Công Kỳ, chắc chắn tâm hồn bạn sẽ thanh thản trôi về "Dòng sông tuổi thơ" của chúng ta .
Trả lờiXóaQuả là sau phút hoảng loạn nghe bài hát " Gửi sông Ly" thấy tâm hồn rất thanh thản, cám ơn bạn thân mến.
Xóachúc mừng CL đã vượt qua bão tố và về nhà an toàn! cháu gái của cụ có linh cảm thật đúng! sau này nếu đi xa cụ cứ gọi taxi mà đi cho an toàn. chúc cụ từ nay đến cuối năm vạn sự như ý! cụ vẫn đủ tình cảm để nghe bài GỬI SÔNG LY của QT là yên tâm rồi!
Trả lờiXóaCám ơn lời động viên của bạn tư cách xa hàng vạn dặm, ,tình nghia bạn bè thât sâu đậm
XóaNa mô adi đà phật, anh đã tai qua nạn khỏi... Người như vậy sống lâu lắm đấy. Hi!
Trả lờiXóaĐêm qua em cũng hú vía vì ÔX em cũng vừa kịp về đến nhà thì gió thốc mạnh. Đường Pham ngọc Thạch nơi anh ấy đi qua cây đổ ngả nghiêng...đường tắc đến 2 tiếng đồng hồ mà không có công an đến giữ trật tự...Hà Nội sau một đêm thật 'tan tác"...Buồn quá vì vắng cây...anh ạ!
Anh cũng mừng cho Kính, còn em bảo sông lâu ừ thì có thể không sai nhưng sông lâu mà oặt ẹo thì sống để làm gì chứ ?
XóaMừng bạn bình yên sau cơn giông
Trả lờiXóaMong sao phúc lộc sẽ trùng phùng
Bao nhiêu hiểm họa tan biến hết
Ta lại gặp nhau để vui chung.
TRONG CƠN HOẠN NẠN QUA MUNG LUNG
XóaVẪN NHỚ BẠN BÈ LƯ-QUẾ
Gửi sông Ly
Trả lờiXóa( Sáng tác : Vũ Quang Trung K5)
Lời 1 :
Ta đã hẹn nhau về thăm Trường
Dạt dào yêu thương, dạt dào nhớ
Ngàn vạn núi cao. Ngàn vạn sông sâu
Và thời gian như mặt trời xuống núi
Đã mang theo tuổi thơ ta…
(Khi tuổi thơ đã đi qua !)
Lời 2 :
Nhưng vẫn còn đây hình bóng trường
Mặt hồ gương soi hàng hàng liễu
Bạn bè mến thân học hành vui chơi
Và thầy cô như mẹ hiền sớm tối
Đã nuôi ta …làm sao quên
ĐK .
Ơi ! Giòng Ly Giang …giòng sông hiền…
Ơi ! Đào Hoa Giang ….mùa Xuân nào
Người chẩy từ đâu, từ đâu tới….
Từ đâu tới …
Như sông kia đầu nguồn
Như trăng non đầu núi
Như trái thơm đầu mùa
Ta, trái tim dại khờ…
Một tình yêu ….
Tú Riềng bảo : không phải " trái tim dại khờ" mà là " Trái tim dại gờ "
Xóa