KHÔNG THÀY ĐỐ MÀY LÀM NÊN
Học trò Công Lý đến thăm và chúc mừng cô giáo Ngọc Quế nhân ngày 20/11/2014
Cuộc đời tôi đã trải qua được 74 năm. Trước hết phải cảm tạ muôn lân Bố và Mẹ đã sinh ra mình, nuôi dưỡng mình nên người. Người thứ hai mình phải cảm ơn chính là các Thày Cô, không có sự chỉ bảo dạy dỗ của các Thày Cô từ ngày còn tấm bé cho tới lúc bước vào ngưỡng cửa trương Đai học rồi hòa vào cuộc sống, làm việc và cống hiến thi mình cũng chẳng thể trưởng thành và tạm gọi là thành đạt ,trở thành một con người có ích cho gia đình cho xã hôi như ngày hôm nay. Bởi thế từ xa xưa Ông Cha ta đã có câu " KHÔNG THÀY ĐỐ MÀY LÀM NÊN", đây như là một chân lý đúc kết từ cuộc sống, là một lời răn dạy cho các thế hệ chúng ta hôm nay và muôn đời sau .
Người Thày đầu tiên trong cuộc đời mình chính là CHA ME mình. Cha Mẹ đã sinh ra ta rồi dạy ta những bước đi đầu tiên , dạy ta cầm thìa cầm đũa, bưng bát cơm bát canh trong bưa ăn hang ngày, dạy ta cách đi đứng, ứng sử trong mọi ngóc ngách của cuộc sống khi ta lẫm chẫm vào đời. Đến 5, 6 tuổi , cái tuổi ta biết cầm bút ,biết đánh vần thì ta chính thức được tiếp thu sự dạy dỗ của các Thay Cô. Lên 8 tuổi tôi bắt đầu đến trường làng khi cùng Bố Mẹ tản cư lên Tuyên Quang, tôi nhớ Thày giáo đầu tiên dạy chúng tôi không được khỏe , Thày mắc bệnh phổi nhưng vẫn cần mẫn đem con chữ đến cho chung tôi , 3 năm học, đến năm lớp 3 thì Thày bỏ lũ học trò " ra đi" để lại nỗi tiếc nhớ cho đám học trò nhỏ. Cuộc đời biến động, rồi tôi cũng không ngờ là mình lại được chọn cùng bao bạn nhỏ khác con em cán bộ kháng chiến vượt biên sang nước Láng giềng để ăn học. Từ đó sự trưởng thành của tôi không thể nào tách rời sự dạy bảo của các Thay Cô dưới mái trường Lư-Quế trong suốt 5 năm trời đằng đẵng. Vào dịp ngày Nhà Giáo 3 năm trước tôi đã đến nhà thăm Cô giáo yêu quý của mình -Cô Quế, cuộc gặp mặt trò chuyện đầm ấm đày tình nghĩa Thày trò để lại ký ức sâu đậm trong tôi và cuộc gặp đó tôi đã ghi lại trong một bài viết, giờ tôi vẫn nhớ là tôi hình dung Cô và các Thày Cô khác đã dạy dỗ mình là những" NGỌN NẾN THẮP SÁNG CHO ĐỜI ", nhờ NGỌN NẾN ấy ,nhờ sức lực và tâm huyết của cô Quế, của Thay Quý ...mà tôi đã trưởng thành, đã nên người và đóng góp toàn bộ tâm trí và sức lưc của mình cho gia đình và cho xã hội. Hôm nay lại đến ngày Nhà giáo, các bạn tôi đã đến thăm cô và tôi cũng sẽ đên thăm Cô, tôi luôn yêu quý và giữ mãi những kỷ niệm đẹp về Cô Quế, Thày Quý và các Thày Cô đã dạy dỗ chỉ bảo cho tôi trong suốt cuộc đời mình.
Bố tôi là một Kiến trúc sư, Ông khuất núi đã hơn 30 năm rồi, khi còn nhỏ có lúc tôi nói với ông là muốn đi theo nghề kiến trúc của ông, ông lắc đầu và khuyên tôi hãy làm một nhà giáo , ông đã từng là nhà giáo dạy môn kiến trúc tại trường Thăng Long cùng thời với Đại tương Võ Nguyên Giáp, nghe ông, tôi cũng muôn trở thanh một người Thày, nhưng cuộc đời lại đưa tôi sang một ngã rẽ khác. Tôi học tiêng trung và ra trường về ngành Ngoai giao. May là về cuối đời tôi cũng thực hiện được ước mơ làm Thày của mình, tôi cũng được đứng trên bục giảng dạy môn tiêng trung trong 2 năm tại trường Ngoại giao. Những lúc ấy từ , trên bục giảng nhìn xuỗng các học trò tôi thấy trong lòng tràn đày niêm vui. Giờ tuy không chính thức lên lớp nhưng tôi vẫn có nhiều cô cậu học trò , tôi truyền đạt lại cho họ những kiến thức và kinh nghiệm trong công việc, trong giao tiếp bằng thứ ngoại ngữ mà tôi đã gắn bó hơn 40 năm nay., đến ngày Nhà giáo thật vui mừng khi tôi nhận được những tấm thiếp ghi lời chúc chân thành của các học trò cũ.
|
Thày Công Lý chụp vớicác học trò nhân ngày nhà giáo |
Bây giờ tuổi đã cao nhưng tôi vẫn học hàng ngày, sách vở là người thày quý giá của tôi, tôi đã có một tủ sách , nhưng điều quan trọng là hàng ngày tôi đã học được nhiều kiến thức về lịch sử, về mọi mặt của cuộc sông từ trong những cuôn sách đó. Tôi hiểu rằng cuộc sống luôn đày ắp nhưng kiến thức và như một dòng sông chảy bất tận.
Nhân ngày Nhà giáo, xin được cùng các bạn trong lớp 5 của chúng ta gửi lời chuc mừng nồng nhiệt tới Cô Quế, Thày Quý , chúc các Thày Cô khỏe mạnh sống lâu, an khang ,thịnh vượng.
Chỉ là những suy nghĩ vụn vặt tôi ghi chép lại nhân ngày Nhà Giáo , ghi lại chỉ để tự mình răn mình : đừng bao giờ quên sự dạy dỗ của các Thày cô , và đừng bao giờ bỏ qua lời dạy của các bậc tiền nhân : " KHÔNG THÀY ĐỐ MÀY LÀM NÊN ".
TB : Sáng 16/11 y hẹn tôi lại đến thăm cô Quế, Cô trò tay bắt mặt mừng , Cô vẫn giữ dáng dấp của người Chị năm xưa ,nụ cười thân quen vẫn đong lại trên khuôn mặt phúc hậu, mỗi năm thêm một tuổi nhưng mừng là Cô vẫn rất khỏe , tôi chúc mừng Cô nhân ngày Nhà giáo, khi chia tay Cô bảo " Mỗi lân các em đến thăm Cô rất mừng". Tình nghĩa Thày trò thật thắm thiết, sâu đậm.
Công Lý HN 15-16/11/2014