Thứ Bảy, 8 tháng 11, 2014

KỶ NIỆM NƯƠC NGA



                                                      CHIỀU ĐÔNG  MAXCOVA

                                              Từng bông tuyết nhẹ rơi
                                               Buổi chiều đông giá trắng trong lòng tôi
                                               Niềm cô đơn lẻ loi
                                               Khi chiều trùm lên bóng em nhỏ nhoi
                                               Về đâu hỡi người ơi
                                               Để hàng bạch dương xót xa chờ mong...

           Trong một đêm đông ở Ha Nội, tôi trầm ngâm nghe lại ca khúc " Mùa đông Maxcova" của nhạc sỹ Phú Quang, ông đã viết bài hát này trong một dịp thăm Maxcova thủ đô của nước Nga vào những ngày đông lạnh giá. Bài hat đã đưa tôi trờ về với một ký ức về nước Nga , đất nước xa xôi nhưng lại gần gũi với nhiều người Việt Nam trong đó có tôi, mặc dù tôi chỉ ghé qua nước Nga vài lần và lần ở lâu nhất cũng chỉ hơn một tháng.

           Đó là mùa đông năm 1990 , đã 24 năm trôi qua mà kỷ niệm về những ngày tôi ghé qua Maxcova lần ấy vẫn còn in đậm trong trí nhớ của tôi. Tôi đến với nước Nga lần đầu tiên vào năm 1973 khi tháp tùng Bộ trương NG Nguyễn Duy Trinh đi Paris dự hội nghị quốc tế về VN. Trên đường đi đoàn đã ghé thăm Bắc Kinh và Maxcova, dịp đó tôi chỉ ở lại cùng đoàn có một ngày rồi bay tiếp đến Paris nên chẳng có dịp đi đâu . Sau năm 1975 quan hệ Ta với TQ xấu đi nhanh chóng, năm 1978 đường sắt liên vận rồi đường hàng không từ Hà Nôi đi Bắc Kinh đều bị cắt, lúc đó đi BK công tác chúng tôi buộc phải bay qua Maxcova rồi đáp tàu hỏa hoặc máy bay  để đến Bắc Kinh, vì thế tôi nhiều lần được ghé qua Maxcova và thường ở lại đó vài ngày trước khi đi Bắc Kinh.
Tuy đến với nước Nga khá chậm và không được trải qua thời sinh viên ở đó, nhưng tôi may mắn đã có dịp được sang nước Nga  để  học tập va ngiên cứu vê kinh nghiệm " Cải tổ"  của Liên Xô dưới thời TBT Gooc-ba-chop năm 1986. Trong dịp hiếm có này của cuộc đời ,tôi đã đăt chân tới nhiều đia danh nổi tiêng của nước Nga ở Maxcova va Leningrat ( Petecbua), đên Quảng trường Đỏ viếng mộ Lenin, ngắm cảnh đêm trắng và thăm cung điện mùa đông, bảo tàng Emetat ở thành phố cảng, cố đô Petecbua.

          Trở lại mùa đông năm 1990, khi đó tôi kết thúc nhiệm kỳ công tác lần thứ 3 tại  Sứ quán Ta ở Bắc Kinh với chức danh Tham tán Công sứ, trên đường trở về nước tôi lại ghé qua Maxcova. Thời gian ở lại Maxcova lần cuối nay hơn một tuần , tôi đi chỉ có một mình nhưng cũng không cảm thấy cô đơn . Trong thời gian công tác ở BK tôi thường xuyên quan hệ với các đồng nghiệp người Nga lam việc ở Sứ quán Liên xô tai BK, tôi quen thân với một người bạn Nga là Tham tán của SQ, ông có tên là Nuzanop, tôi chỉ biết vài câu tiếng Nga nhưng tôi thương trao đổi với ông băng tiếng Trung. Có vài lần tôi ghé thăm căn hộ đày đủ tiện nghi của gia đình ông trong SQ. Mỗi lần tôi ghé thăm, Ông , Vợ ông và con gái Natasa đón tiếp tôi rất nhiệt tình chu đáo. Natasa đang theo học khoa ngữ văn tài Đai học BK , nơi mà chinh tôi cũng đã theo học khoa ngôn ngữ ở đó trong 5 năm. Cô gái ấy nói tiêng trung khá thành thạo nhưng vẫn  ngỏ ý muốn tôi phụ đạo thêm tiêng trung cho cô , còn tôi cũng nhân dịp đó nhờ Nattasa dạy cho vài câu tiếng Nga để giao tiếp. Trong lúc trò chuyện, tôi và Nuzanop hay bàn chuyện thời cuộc, tình hình nội bộ TQ, vợ ông nấu món súp Nga mời tôi còn Natasa thì mở nhạc và những bài hát Nga cho chúng tôi nghe. Khi tôi rời BK cả nhà Nuzanop ra ga tiễn tôi, điều hơi bất ngờ là dịp đó cả nhà Nuzanop cũng trở về Nga nghỉ phép thăm Ong Bà . Trên tàu gặp nhau  Nattasa đã hẹn tới Maxcova sẽ đưa tôi đi thăm thắng cảnh ở Thủ đô.
          Trong mấy ngày ở Maxcova ông bạn Nuzanop và con gái Nattasa  đã đưa tôi đi thăm lại một số đia danh tôi đã từng đến ở Thủ đô, nhưng thú vị nhất là tôi có thời gian cùng  Nattasa và gia đình cô  và mấy người bạn nữa đi dã ngoại đến với khu rừng ngoại ô Maxcova. Cảnh tượng mùa đông tuyết rơi phủ trắng cánh rừng, đúng la  " từng bông tuyết nhẹ rơi " phủ lên những hàng bạch dương một màu trăng tinh khôi, chung tôi cùng uông Vot-ka và ăn thịt nướng kiểu Nga, nhũng bài hát " cây Thùy Dương", " Kachiusa " " Đôi bờ" vang lên cùng với tiêng đàn ghita của Nuzanop, ngày ấy tôi còn hát được bằng tiếng Nga ,  cái dọng khàn khàn của tôi đã nhanh chóng hòa vào dọng hát trong trẻo của cô gái Nga ,  không gian tĩnh lặng của mùa đông nước Nga và tâm hồn trong trẻo đôn hậu của những người bạn Nga đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng tôi.

         Cho đên ngày hôm nay, mỗi khi nhớ về nước Nga xa xôi, nhớ về những người bạn Nga  có tấm lòng mộc mạc mà đôn hậu tôi lai nhớ lại những ký ức ấy của một thời đã qua, lòng nao nao :

           Xin hãy được gặp nhau  lẫn nữa
           Dù vẫn biết mai là dã từ
           Xin hãy nhớ về nhau lần nữa
           Dù ký ức đẹp chỉ còn trong những giắc mơ.
         
                                                                                      Ngày 7/11/2014. Công L:ý

3 nhận xét:

  1. Hôm qua em đã viết com dài...thế mà không gửi được anh ạ. Bài viết của anh lãng mạn như một bài thơ...mà em thích nhất khổ cuối...
    Xin hãy được gặp nhau lẫn nữa
    Dù vẫn biết mai là dã từ
    Xin hãy nhớ về nhau lần nữa
    Dù ký ức đẹp chỉ còn trong những giắc mơ. ( giẤc mơ đấy nhé, hi )

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em có kỷ niệm gì vói nước Nga không , cám ơn em đã đông viên anh, giờ sao ít thấy những lời đông viên nhau quá, kể cũng hơi buồn

      Xóa
  2. Nước NGA vĩ đại,dân tộc NGA phi thường .Đến bây giờ nước NGA không xếp VN là nước có quan hệ chiến hữu nữa rồi !

    Trả lờiXóa