Thứ Tư, 20 tháng 7, 2016

THƠ...THƠ


                                   



 
                                        GIỌT THỜI GIAN
                                         

                          Anh nghe một giọt thời gian
                          Rơi vào đáy mắt mơ màng thẳm sâu
                          Giờ này em ở nơi đâu
                          Để mình anh với nỗi sầu miên man ?
                          Thiên đường chốn ấy xa xăm
                          Quanh anh  chỉ thấy bóng đêm cuộc đời
                          Vầng trăng khuyết , dòng sông trôi
                          Mà nụ hôn vẫn bồi hồi con tim
                          Trong hư vô giữa lặng im
                          Mình anh thôi với lung linh ánh ngà
                          Thời gian gõ nhịp thu ba
                          Em  ơi, đừng khóc  lệ nhòa hoàng hôn..

                                                                       Công Lý       20   tháng 7 năm 2016  
                       


             TÂM SỰ CỦA NGƯỜI VIẾT :

             Tôi viết bài thơ này lấy ý tưởng từ môt câu chuyện có thật , một mối tình như trong truyện cổ tích trải qua nhiều hạnh phúc, tràn ngập tình yêu thương và cũng thấm đẫm nước mắt của sự cay đắng nhọc nhăn.
             Chàng tên Lộc còn nàng tên Hằng , Hằng quê gốc Hà Tĩnh vào lâp nghiêp ở Thành phô Hồ Chí Minh,, Lộc làm việc ở thành phố Vũng Tàu , họ quen nhau và yêu nhau như bao căp đôi khác, tình yêu đep như trong truyện cổ tích. Nhưng một biến cố đã xảy ra ,Hằng đang khỏe mạnh sức tre tuổi 20 cô hăng say làm việc và cũng yêu hết minh , đột nhiên môt hôm đang trên đương đi làm cô bông gục ngã, đưa vao bênh viện sau nhiều xet nghiêm kết luân đang buồn nhât là cô mắc căn bệnh ung thư máu quai ác, gia đình Hằng nghèo khó nhưng đã dành tất cả của cải sức lưc để cưu chữa cho đưa con gái  yêu của mình. Lộc biết tin đã vào viện và luôn ở bên người yêu và anh nguyện sẽ cung người mình yêu vượt qua bão táp để đi trọn cuộc đời. Hằng đã rơi nhiều lệ nhưng cô vẫn kiên cường vươt lên để chiến đấu với bệnh tât ..Thời gian còn lại của Hằng và tình yêu của cô nữa chỉ còn được tính từng giọt ..từng giọt , cảm giác cô đơn tuyệt vọng đã đến với Lộc  nhưng anh vẫn luôn sát canh bên người yêu .....

             Mong là điều kỳ diệu sẽ xay ra Hằng lành bệnh để trở về với cuộc sống, với cha me , và với người yêu vẫn đang sát cánh bên cô để giành lại cuộc sống . Cầu chúc cho tình yêu của họ được vẹn tròn ...          







                         


                     
                                         




4 nhận xét:

  1. Bài thơ này của anh cảm động quá. Câu chuyện thật đã làm anh rung động sâu sắc...làm nên tứ thơ và ngôn từ thật hay anh ạ!
    Dạo này sau những câu chuyên về cá và nhiều chuyện khác, em chẳng còn cảm hứng làm thơ nữa. Vậy nên em thật sự khâm phục anh đã viết được một bài thơ hay thế này...Chúc mừng anh!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thời buổi đày rãy chuyện bức xuc thế này ra được mấy câu thơ ấy cũng không đơn giản, cũng chỉ là tâm sự riêng thôi , cám ơn em vân thường xuyên đến với anh.

      Xóa
  2. C.Lý ơi!. Còn viết được bài "thơ tình" hay và đầy xúc cảm như thế này thì chưa thể... GIÀ được.Tâm hồn còn... tươi mát và trẻ trung như xưa.
    Chúc cứ tiếp tục cụ

    Trả lờiXóa
  3. Đúng là thời cuộc hiện tại nhiều bức xúc quá nên có lúc cũng phải cố quên đi để viết cái gì đó nhẹ nhang hơn , quả thật rất khó , cám ơn Hải đã ghé thăm Blog của Lý , hôm rồi Thế Long gọi điện mời gặp gỡ chắc là cả nhóm mình , tiếc quá mình lại bận không dự được, cuộc gặp ấy chắc vui chứ ?

    Trả lờiXóa