GIỌT THỜI GIAN
Anh nghe một giọt thời gian
Rơi vào đáy mắt mơ màng thẳm sâu
Giờ này em ở nơi đâu
Để mình anh với nỗi sầu miên man ?
Thiên đường chốn ấy xa xăm
Quanh anh chỉ thấy bóng đêm cuộc đời
Vầng trăng khuyết , dòng sông trôi
Mà nụ hôn vẫn bồi hồi con tim
Trong hư vô giữa lặng im
Mình anh thôi với lung linh ánh ngà
Thời gian gõ nhịp thu ba
Em ơi, đừng khóc lệ nhòa hoàng hôn..
Công Lý 20 tháng 7 năm 2016
TÂM SỰ CỦA NGƯỜI VIẾT :
Tôi viết bài thơ này lấy ý tưởng từ môt câu chuyện có thật , một mối tình như trong truyện cổ tích trải qua nhiều hạnh phúc, tràn ngập tình yêu thương và cũng thấm đẫm nước mắt của sự cay đắng nhọc nhăn.
Chàng tên Lộc còn nàng tên Hằng , Hằng quê gốc Hà Tĩnh vào lâp nghiêp ở Thành phô Hồ Chí Minh,, Lộc làm việc ở thành phố Vũng Tàu , họ quen nhau và yêu nhau như bao căp đôi khác, tình yêu đep như trong truyện cổ tích. Nhưng một biến cố đã xảy ra ,Hằng đang khỏe mạnh sức tre tuổi 20 cô hăng say làm việc và cũng yêu hết minh , đột nhiên môt hôm đang trên đương đi làm cô bông gục ngã, đưa vao bênh viện sau nhiều xet nghiêm kết luân đang buồn nhât là cô mắc căn bệnh ung thư máu quai ác, gia đình Hằng nghèo khó nhưng đã dành tất cả của cải sức lưc để cưu chữa cho đưa con gái yêu của mình. Lộc biết tin đã vào viện và luôn ở bên người yêu và anh nguyện sẽ cung người mình yêu vượt qua bão táp để đi trọn cuộc đời. Hằng đã rơi nhiều lệ nhưng cô vẫn kiên cường vươt lên để chiến đấu với bệnh tât ..Thời gian còn lại của Hằng và tình yêu của cô nữa chỉ còn được tính từng giọt ..từng giọt , cảm giác cô đơn tuyệt vọng đã đến với Lộc nhưng anh vẫn luôn sát canh bên người yêu .....
Mong là điều kỳ diệu sẽ xay ra Hằng lành bệnh để trở về với cuộc sống, với cha me , và với người yêu vẫn đang sát cánh bên cô để giành lại cuộc sống . Cầu chúc cho tình yêu của họ được vẹn tròn ...