MỘT LẦN, CHỈ MỘT LẦN THÔI !
Những ngày giữa đông Hà Nội trời lạnh, gió buốt , tôi còn đang nghĩ đến một chuyến vào nam để trốn cái giá rét ở Ha Nội thì bất ngờ cơ hội đã đên, khi Việt Hung ở Ukren trở lại thăm quê hương đã cùng Hữu Hùng lên chơi thăm nhà vườn của tôi, " Tình cũ không rủ cũng đến" câu nói này không chỉ đúng với các cặp đôi đã từng yêu nhau mà còn đúng với cả tình bạn nữa, vì thế mà khi "NHỊ HÙNG" mới ngỏ ý rủ đi chơi xa gặp bạn ở phương nam, tôi như người" mớ ngủ gặp chiếu manh" gật đầu đến sái cổ, nghe thấy tôi nói là đi với các bạn Cu Lo, Bà xã 0K tức thì, thế là ngày 5/12 tôi khăn gói lên đường theo chân 2 ông bạn bay vào Sài thành hội ngộ với đám bè bạn CU LƠ trong đó.
Tôi chỉ ở trong ấy có 5 hôm vì ở ngoài bắc mấy "cháu" học trò cứ giục Thày ra để trả bài nên không thể lỗi hẹn, nhưng trong 5 ngày ngắn ngủi đó chúng tôi quây quần với bạn bè, 3 chàng " lãng tử" từ bắc dạt vào lại thêm ông ban Calathau mới sắm được căn hộ đẹp nên thơ cứ mời mọc lôi kéo thế là cả lũ kết thành một " Tứ nhân bang" thả sức tung hoành, quậy phá làm náo loạn cả Sài thành hoa lệ. 5 ngày thì mỗi ngày một tiệc lớn ,hai tiệc nhỏ , ăn thì từ món heo rừng của Chu Cường cho tơi cháo calathau hương vị Tàu của Cu Minh Ngọc, rồi bánh " Khọt", cánh gà rán thơm lừng, cháo lươn đậm vị Ngệ An mà hai Cụ Nhật Lệ, Faina Phương chiêu đãi tại nhà hàng sát bên sông Sài gon cho đến các món Âu rất đặc sắc và miến cua do chính tay Cụ Diệu Huyền chế tác khi cả bọn ghé thăm căn nhà của ĐỒNG-HUYỀN, đấy là chưa kể các món đặc sản khác khi chúng tôi có cơ hội ghé thăm biệt khu BR của vợ chồng Khắc-Hạnh và trang trại của " tỷ phú hồn nhiên " Minh Đức.
Vua đầu bếp Quế-Lư đang thao tác tại nhà Calathau
Cũng có những lúc chán các món thịnh soan, nhiều mỡ, quá thừa chất đạm nên " tứ nhân bang" xoay ra làm " tiệc" tại nhà và thế la Công Lý tôi bất ngờ trở thành " đầu bếp" bất đắc dĩ, cờ đến tay cũng phải phất, ngày trước khi làm " Đại sư" đã có lúc phải tự mình vào bếp, sau này lại được Bà xã chỉ bảo tận tình nên tôi cũng tư chế được vài món, nay có dịp bèn áp dụng, vả lại mấy cha nội Việt Hùng, Q Trung nhất là Tú Riềng cũng chưa bao giờ nấu nướng nên Lý tôi ung dung trổ tài, dù chỉ là " Thằng chột làm vua sứ mù" nhưng kết quả thật không ngờ, món " Sườn xào chua ngọt" dù không ngọt cũng chẳng chua lại măn chát vẫn được cụ Tú khen nức nở, còn món " nấm sào bồ duc" tuy hoành tráng nhưng vẫn có mùi gì là lạ , may mà đầu bếp tôi sớm phát hiện ra đã cho thêm nhiều hạt tiêu nên vẫn rất chi là hấp dẫn món nào mấy ông bạn cũng xơi sạch trơn, sau mấy lần chứng kiến tài năng và tay nghề của tôi, các tay bợm từ bắc vào đã khuyến cáo cụ Lý tham gia tranh tài tại cuộc thi " đầu bếp" toàn Việt sắp tới để cố trở thành " Thiên hạ đệ nhất đầu bếp".
Bữa cơm đầu tiên do Công Lý làm đầu bếp
Trong cuộc hội ngộ lần này câu nói cửa miệng luôn xuất hiện trong các cuộc gặp măt, liên hoan là câu " Một lần, chỉ một lần thôi !", Đây vốn là một câu thơ trong bài thơ của Hông Quang, mỗi khi đám Cu Lo nâng ly lên là cú thao thao " Một lân, chỉ một lần thôi" bất kể sau đó nâng đến lần thứ bao nhiêu, có khi nâng ly lên mời mấy cụ bà, các cụ ít chiu cạn chén thì các cu ông lại thốt ra " chỉ một lần thôi", thế là Nhật Lệ, Diệu Huyền cũng phải cạn hêt ly, khi đưa đến cho hội bạn chục trứng thấy các cụ ông có vẻ e ngại không biết trứng này "của ai ?' chất lượng thế nào ? thì Nhât Lệ cũng vẫn chỉ một câu " Một lân, chỉ một lần thôi" thế là các cụ xơi ngon lành, không còn lăn tăn gì nữa. Khi Cụ Tú hứng lên rủ tôi và V Hung đi uống " cà phê chồn" nổi tiếng của Sai Thành , V Hung có vẻ e ngai lắm vì chưa từng thưởng thức, nhưng cụ Tú lại bài " một lần chỉ một lân thôi" nên hai chung tôi cũng phải suy nghĩ lai, nhưng rốt cuộc vân không dám uống vì không biết thư cà phê chồn này có phải đã qua bụng chồn rồi được thải ra thật hay không , uống vào rồi lại ôm bụng thì chết.
Không đi "Cafe chồn" nên cụ Calathau chiêu đãi ...kem hộp vậy !
Khi săp chia tay Việt Hùng , tôi bảo : câu rủ chúng tớ sang đó chơi , đường xá xa xôi lắm kinh phí lại hạn hẹp , đa số hàng tháng Bà xã chỉ cho 500 ngàn để tiêu, có tiết kiệm đên đâu thì cũng chả gom đủ tiên mua vé, hay là câu cứ rủ vai cô Natasa sang đây chơi gặp các cụ nhất là mấy cụ thạo tiếng Nga để trò chuyện có khi lại kinh tế hơn đấy , Cụ V Hùng lắc đầu " làm sao lấy viza được ? " Cụ Tú lại nhắc lại điệp khúc " một lần, chỉ một lần thôi " thế là ông bạn đến từ xư Ukren xa xôi đày khói lửa kia cũng có vẻ xuôi xuôi, không biết là nhận lời " ảo" hay là thật đây ? cứ nói bừa đi vì dù sao cũng chẳng có ai đánh thuế người nói bừa đâu. phải không các cụ? vui là chính mà !
5 chàng trai Culo hẹn nhau đi "khắp thế gian" !
Cụ Nhật Lệ bảo, khi nào sang U hái râu ngô các cậu cho tớ đăng ký 1 xuất đi cùng !
(Mõ nghe lòm)
Cụ Nhật Lệ bảo, khi nào sang U hái râu ngô các cậu cho tớ đăng ký 1 xuất đi cùng !
(Mõ nghe lòm)
Đối với tôi ấn tượng sâu đậm nhất vẫn là tình bạn Cu Lo , dù trong nam ngoài bắc, dân Culo ta có biệt danh là " Hâm " nhiều khi cũng hâm thật nhưng chẳng Hội bạn nào có được cái " hâm" rất đáng yêu ấy, chẳng thể nào có được sự gắn bó , thủy chung, bền vững như tình bạn Quế Lâm chúng ta. Khi ra Ha Nôi trong 4 tiếng bị tra tấn ngồi đợi máy bay, tôi đã kịp nghĩ ra vài bài thơ, xin ghi lại đây vài câu đã , các bài thơ khác thì xin " Hồi sau sẽ rõ" thơ rằng :
Xin cho gửi một lời chào (1)
Trường xưa ,bạn cũ dạt dào nhớ mong
Dù là ngoài bắc trong nam
Gặp nhau chỉ thấy hân hoan vui cười
Quế Lâm bạn hữu ta ơi
Giữ cho tình bạn sáng ngời , bền lâu.
Đêm 11/12/2014
(1) Trích thơ của Vũ Hồng Quang :
" Một lần chỉ một lần thôi
Cho tôi trả nợ sông rồi hay xuôi "
( Trích Gửi Sông )
Tình bạn Lư-Quế tuyệt vời.
Trả lờiXóaMột lần không " đã " :-Mãi ngời bên nhau.
Dù cho núi cắt,sông xâu,
Tình bạn Lâm-Quế mãi câu: ÂN-TÌNH.
Vài ngày gặp chẳng bao lâu
XóaẤm tình bạ hứu bên nhau tháng ngày
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaTrong lúc mấy cụ Hà thành và cụ Việt Kiều yêu nước du hý Sài thành thì tôi & bà nhà có đám cưới cháu gái gọi chúng tôi là ông bà trẻ, ở miền quê xứ Nghệ và thành Vinh; vừa trở về HN chiều qua, tối xem trận cầu VN-Malaysia "chán" quá! May thay có bài kể chuyện du hành trên (Xin xem ở blog Lư Sơn Quế Lâm) với ngòi bút đặc tả của cụ Ca la thì hết tất cả mệt! Chuyện của mình xin kể sau , thú vị nhất là có dừng chân bên cánh đồng hoa hướng dương ven đường HCM tại Nghĩa Đàn Nghệ An ít khi có được, dẫu rằng đâu có đi xa Âu Mỹ mà chỉ ngay trên huyện miền tây xứ Nghệ./ Xin có vài vần thơ nôm na tặng các cụ và cụ Công Lý.
Trả lờiXóa" Anh cứ cùng đi! Vui quá thay;
Cụ nguyên đại sứ thỏa lòng ngay.
Chẳng ngại Sài Gòn cách ngàn dặm
' Bà cứ yên tâm' - Đi máy bay.
Vào đó mùa hè có rét đâu
Ở nhà mấy cụ "trống" cùng nhau
Cứ quần xà lỏn rung hết cỡ
Đủ bia, đầy cỗ; calathau.
Đâu tính mấy ngày qua thật mau
Cũng phải "bứt ra" chia tay nhau
Kẻ về 'dinh thự' người ra Bắc
Trễ chuyến, hề chi, "chỉ một" câu(1) !
(1) Được biết các cuộc gặp gỡ cụng ly, cầm đũa ... các cụ luôn bảo nhau "chỉ một lần thôi" (có chết đâu mà sợ!) nhưng mà có bao nhiêu 'chỉ một' thì không nhớ nữa! Tất nhiên chẳng ai chết! và cụ Lý về đến HN quên hết cả chỉ còn một câu "tao về nhà vợ tao"! Cảm ơn các cụ và bài viết của cụ Calathau.
* Comment này đồng thời tôi có gửi đến blog LSQL.
Rất cám ơn Cụ đã quan tâm và cho tôi những lời thơ đẹp và hay
XóaCác "anh hùng hảo hớn HN" rời SG có nhiều chuyện để NHỚ, để CƯỜI, nhưng riêng đối với cái miệng chuyên CHẾ BIẾN các thực đơn mang tính "GÂY SẶC"cho người nghe thì chắc từ từ phải nhờ MỎ làng ghi chép vào sách quý. Khi gặp nhau trong buổi ẩm thực, luôn có mặt NHÀ HỌA SĨ Đỗ Đồng thì HH đều "tả về 2 mầu sắc - XANH và Đỏ.
Trả lờiXóaChuyện kể rằng: mỗi khi gặp XH, nhắc đến "người chị kết nghĩa" thì mặt XH đỏ như TÔM LUỘC.
Còn 3 anh em đang ăn bữa trong căn hộ của Cala. bỗng điện thoại của CL vang lên, do bà xã gọi vào "kiểm tra" đột xuất thì mặt CL tái xanh như Đít nhái, mặc dù trong phòng không hề có bóng hồng hoặc thành phần "thù địch" nào ( đây cũng là biểu hiện bệnh NGHỀ NGHIỆP).
Vào SG rất NGUY HIỂM, nhưng CL vẫn được BẢO VỆ và tựgiao nộp NGUYÊN ĐAI NGUYÊN KIỆN.
Lý thi hay bị H Hgf chê là "mặt tái mét như đít nhai" còn Lệ thi luôn được khen " mặt đỏ như tôm luôc" quả là chí lý, ai cũng hiểu là Lệ đỏ mặt vì ai rồi
XóaBáo tin anh Lý thế này:
Trả lờiXóaHai Hùng đang ở sân bay ngồi chờ...!
Nghe và xem các cụ hùng biện mới thấy hết cái không khí vui vẻ hào hùng của các cụ...Thật là thú vị.
Trả lờiXóaCái món cật sào có mùi ngai ngái của anh có thể do chưa cắt bỏ hết phần trăng trắng trong quả cật...có thể do mua phải cật để tủ lạnh rồi...hi hi...Vậy là chị Liên chưa cho anh đạt đâu nha! Chị ấy khéo nấu nướng lắm!
Thế mới gọi là "liều" nhưng mà có sao đâu vì " Thằng Vua cũng thua thằng liều" mà.
Xóa"Một lần chỉ một lần thôi"
Trả lờiXóaChúc mừng Công Lý đến nơi an toàn.
An toàn thì có an toàn
XóaNhưng mà ngồi đợi chán trường lắm thay
Nói riêng với CL :
Trả lờiXóaĐã vào thì vào cho hết ,vào giữa chừng đã rút ra làm người ta ....tiếc nuối ! Ai đời bỏ tiền đi máy bay vào SG chơi vối các bạn ,đang vui ,các cuôc vui còn tiếp diễn lại bỏ ra HN .Vì thế mới bị cảnh cáo -bị đầy ở sân bay mấy tiếng .
Cũng đáng đời lắm ,nhưng xét về cách ứng xử cho phải đạo thì " Thày" không thể nào thất hứa với đàm " học trò" nhất là các "trò" gái, mong các cụ trong ấy thông cảm.
XóaTiếp ý cụ DK:
Trả lờiXóaVẩn vơ lơ lửng "một lần"
Cho nên lẩn thẩn tần ngần ở sân bay !
Nhưng mà thế lại hóa hay
Xóaquen thêm nhiều " bạn " đợi ngày giao lưu
Tôi đang bị giam lỏng,thấy các cụ vui sướng quá thật là thèm !
Trả lờiXóaSau cuộc vui vầy ở trong đó sẽ là cuộc tái hội ngộ tại HN để tiễn Việt Hung , chac cungx se vui thoi
XóaThiên hạ Đệ nhất Bếp đầu
Trả lờiXóaHôm nay cho được một chầu cười to
Cụ nấu ăn giỏi bất ngơ (ngờ)
Hôm nào mang sách đến nhờ cụ day (dạy)
Món xào bầu dục, chẳng hay
Cụ có đồng ý dạy ngay không nào?
Quế-Lư tình thắm biết bao
Nể tình bạn cũ – món xào dạy ngay?
Nấu ăn là nghề trái tay
XóaĂn tục nói phép ngày ngaỳ mới vui
Chúc anh chị một Noel vui vẻ-an lánh !
Trả lờiXóaNo el ret cóng em ơi
XóaVề đây cho ấm tiếng cười ngân vang
Noel con cháu đi chơi
Trả lờiXóaQuẩn quanh cha mẹ đầy vơi nỗi niềm...
Tà tà nắng ngả bên hiên
Chợt đâu một tiếng chuông triền miên ngân ...
" No el con cháu đi chơi"
Trả lờiXóaThân già lẩn thần hai người cô liêu
Quỹ thời gian còn bao nhiêu
Cứ thanh thản sông và yêu cuộc đời
Chuyện cụ Lý kể trong stt trên đây đã xảy ra từ hơn 1 năm trước ( Tháng 12/2014). Đầu tháng 3 năm nay (2016) cụ lại có chuyến ngao du Sài Gòn. Lần này nhà chủ không dám trèo kéo quý khách đến ăn ngủ như lần trước. Hình như có mật lệnh phải hết sức cảnh giác với nhũng lão già ( đặc biệt tiền liệt tuyến), sống đơn thân ! Cụ Lý được "chính chủ" bàn giao cho cậu em vợ đương chức lớn ngành Hải Quan Tp.HCM quản lý việc ăn ngủ, đi đứng.( Hải quan thì phải kiểm tra chặt chẽ mà lỵ ) Tất nhiên cụ có được cấp cota đến thăm bạn QL xóm "đầu cầu" và xơi bữa cơm rau dưa tại nhà Mõ . Hôm ấy cụ cũng trổ tài thể hiện món thịt bò xào su su rất điệu nghệ. Mõ tôi chợt nhớ nhận xét của cụ Tú Riềng, rằng, trong số những người đàn ông nấu ăn giỏi thì ngoài "đầu bếp xịn" không kể- các vị Đại sứ là hạng ...nhất ! Tôi hỏi: tại sao ? Cụ Riềng bẩu : Việc chính của các vị này là ...đi siêu thị mua đồ và ...nấu ăn 2 bữa ( Nếu hôm ấy không có giấy mời dự tiệc tùng !) . Ra thế ! Từ đó gặp vị cựu ĐS nào nầu ăn giỏi, thằng mõ tôi không còn ngạc nhiên nữa !
Trả lờiXóa