Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2013

THƯƠNG TIẾC ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP


                                   NHỚ LẠI KHOẢNH KHẮC ĐƯƠC GẶP MẶT ĐẠI TƯỚNG
                                                        TẠI BẮC KINH năm 1990

                   Thế là Đại tướng Võ Nguyên Giáp, vị tướng tài ba lẫy lừng, tổng tư lệnh tối cao của  lực lượng vũ trang- quân đội nhân dân VN đã từ biệt cõi đời để  vĩnh viễn đi vào lịch sử, đi vào các trang sách như một huyền thoại, một người con anh hùng vẻ vang của dân tộc Việt Nam. Cuộc đời một trăm lẻ ba năm của Ông đã ghi lại  những dấu ấn hào hùng, những chiên công lẫy lừng trong sự nghiệp đánh thắng 2 cuộc chiến chống Pháp và chống Mỹ, giải phong dân tôc, thống nhất đất nước góp phần quan trong vào việc xóa bỏ  hoàn toàn chủ nghĩa thực dân cũ và mới trên trái đất này.
             Trong niềm tiếc thương khôn nguôi, tôi bỗng nhớ lại những khoảnh khắc rất đáng  khắc ghi trong cuộc đời khi tôi có dịp được gặp gỡ ,nói chuyên với ông, nghe ông căn dặn, đưa Ông đi thăm một vài thắng cảnh của thành phố Bắc Kinh  Trung Quốc .  Vào lúc đó , quan hệ  VIỆT - TRUNG còn chưa được bình thường hóa, theo lời mời của phía Trung Quốc, Đại tướng được trung ương Đảng cử làm đại biểu thay mặt lãnh đạo ta  sang Bắc Kinh dự đại hội thể thao châu Á do TQ lần đầu tiên đăng cai  tổ chức tại Thủ đô Bắc Kinh . Thời gian đó tôi đang là Tham tán Công Sứ, người thư hai sau Đại Sư Đặng Nghiêm Hoành tại Sứ quán VNDCCH ở Băc Kinh. Thang 8 năm 1990, Đại Sư Hoành cho tôi đọc bức điên mật của Bộ Ngoai giao thông báo và giao nhiệm vụ cho Sứ Quán đón tiếp và phục vụ Đại tương Võ Nguyên Giáp sẽ sang Bắc kinh đự đai hội thể thao châu á trong thời gian 5 ngày. Đại Sứ Hoành về Nam Ninh rồi xuống Bằng Tường trực tiếp đón Đai tướng tại biên giới ,đưa Người lên Nam Ninh rồi đáp máy bay của TQ đến Bắc Kinh. Lúc bấy giờ giao thông đường không và đường xe lửa giũa hai nước vẫn bị gián đoạn .Tôi được Đại Sứ giao nhiệm vu huy đông cán bộ nhân viên SQ  chuận bị chương trình đón Đại tướng vào thăm  gặp gỡ cán bộ nhân viên của SQ . Sau hơn 10 năm quan hệ hai nước xấu đi ,đây là lần đầu tiên một lãnh đạo cấp cao của nhà nước ta dến Bắc Kinh không chính thức , tuy là chỉ tham gia một hoạt động thể thao, nhưng sự kiện này là dấu hiệu đầu tiên của tiến trình bình thường hóa quan hệ giữa hai nước một năm sau đó.  Phía TQ sắp xếp cho Đại tướng ở tại nhà khách Chính phủ có tên là Điếu Ngư Đài ,
nơi dành riêng để đon tiếp Nguyên thủ và lãnh đạo cấp cao các nước tới thăm TQ. Nhưng do chuyến đi không công khai nên đã không có cuộc tiếp xúc cấp cao nào diễn ra, mặc dù vậy Bộ NG TQ vẫn đón tiếp Đai tướng rất trọng thị,  sự kiện này cũng không được đưa tin công khai trên các phương tiện truyền thông của hai nược. Ngày Đại tướng đến Bắc Kinh,  tôi và 2 cán bộ nữa ra sân bay đon  cùng với cán bộ vụ lễ tân của Bộ NG TQ , sau đó Đại Sứ và tôi tháp tung Đại tướng về thăng khu Điếu Ngư đài.
           Khi Đại Sứ Hoành bận việc về SQ, tôi ở lại bên cạnh Đại tướng thêm một lúc để xem xét nơi ăn chốn ở  của Đại tướng và chờ xem Ông  có dặn dò gì thêm không. Năm đó Đại tương đã 80 tuổi nhưng Ông còn rất khỏe mạnh và nhanh nhẹn. Ông vẫn còn nhớ tôi  đã từng phiên dịch cho ông trong một số buôi gặp gỡ của ông với phía TQ khi ông đi thăm chính thức TQ lần cuôi năm 1977 trược khi quan hệ hai nước xấu đi. Khi tôi cùng ông đi bộ trên con đường dẫn vào nhà khách ông  đã ôn lại vài sự việc trong chuyến thăm TQ năm đó. Trong chuyến thăm ấy phía TQ đon tiếp không chu đáo, lúc đó quan hệ đã có dấu hiệu xấu đi, thời gian chuyến thăm đã được rútt ngắn lại. Ông nhắc lại chuyện đó, rồi trầm ngâm nói với tôi : " Ở đời có khi cũng phải biết đội mũ phớt, cháu ạ " Tôi hiểu câu nói đày ẩn ý đó. Trước khi tôi xin phép Đai tướng  về SQ, ông vỗ nhẹ vai tôi và nói : " Cháu thu xếp mua giúp Bác mấy mét vải gấm hoa  nhé" ,rồi ông ghé tai tôi nói nhỏ " để làm quà cho Bác gái đấy ", rồi ông cười rất thoải mái. Đến bây gì tôi vẫn không sao quên được nụ cười ấy.  Hôm sau Ông vào thăm Sứ quán, chung tôi đon tiếp Đại tướng rất chân tình, không ồn ào nhưng đậm đà tình nghĩa quê hương. Trong câu chuyện Đại tướng nói nhiều về công việc đối ngoại ,dặn dò cán bộ nhân viên tận trung báo hiếu với tổ quốc, với nhân dân, với gia đình, chú ý giũ gìn bản sắc dân tộc, cẩn trọng trong xử lý quan hệ với TQ , làm tròn nhiệm vụ của người cán bộ đối ngoại mà Đai tướng gọi là " những chiến sỹ trên mặt trân ngoại giao ". Trước khi chia tay, Ông chụp ảnh chung với cán bộ, nhân viên SQ, rồi ông chụp ảnh riêng với một sỗ cán bộ lãnh đạo. Tôi cũng được chụp riêng với ông và cái khoảnh khắc  đáng nhớ đó trong cuộc đời tôi đa được tôi giũ gìn cho đên  ngày nay.
            Hôm nay nghe tin Ông đã về cõi hư vô ,cuộc đời ông là tấm gương sáng về long trung thành với tổ quốc với đông bào mình, là tâm gương về đạo dức cách mạng cao cả. Ông ra đi để lại nỗi tiếc thương vô hạn cho cả đất nước, cả dân tộc . Những ký ức về khoảnh khắc được gạp ông không bao giờ nhạt phai trong tôi.  Xin được thắp một nén hương kính viếng hương hồn ông, mong ông được siêu thoát, bình an thanh thản ở nơi cực lạc, cõi vĩnh hằng.

                                                            Hà Nội ,ngày 5 thang 10 năm 2013.    Công Lý.

3 nhận xét:

  1. Anh thật vinh dự. Em chưa gặp ĐT lần nào, mặc dù mẹ em kể nhiều về kỷ niệm với Ông. Bà là học trò của GS Đặng thái Mai anh ạ...

    Trả lờiXóa
  2. Làm ở Sứ quán VN ở TQ, lại giỏi ngoại ngữ, Công Lý hay được tiếp xúc và phiên dịch cho nhiều cán bộ cao cấp của ta sang TQ. Công Lý lại là người chân thành, giỏi tiếng Hán nên giữ được lòng tin của những người mà bạn phiên dịch. Mừng cho bạn rất nhiều.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Về dịch nói thì tôi chỉ là người số 2 ở Bộ NG, nhưng về dịch viết thì quả tôi là số 1 có lẽ một phần cũng là nhờ học về ngôn ngữ, cám ơn Trâm nhiều.

      Xóa