Hà Nội vào hè đã lâu và hôm nay đang trong cái nắng chói chang của mùa hè. Đi trên con phố thân quen, phố Nguyễn Du bất chợt tôi thấy mấy cây hoa phượng đỏ rực bên lề đường, tuy chỉ có vài cây nhưng cái sắc đỏ của hoa phượng nổi lên trên bạt ngàn màu xanh của cây lá nên vẫn rất cuốn hút. Lúc này nghe râm ran tiếng ve kêu, bỗng dưng tôi nhớ lại thời thơ ấu , nhớ về năm học cuối cùng của một thời " phượng hồng". Thảo nào người ta cứ gọi Hoa phượng là " Hoa học trò".
Tôi ghé vào một quán ca phê ngay trên con phố này, sắc đỏ của những cánh hoa phượng vẫn ám ảnh trong tâm trí tôi, tiếng nhạc đâu đó vang lên. Khi chàng trai phục vụ của nhà hàng đem cốc cà phê đến cho tôi, nhìn về dãy hoa phượng phìa trước mặt, tôi ghé tai anh bạn nói nhỏ : "cho nghe bài hát 'Hoa học trò ' đi ". Anh bạn đáp ứng ngay, thế là lập tức giai điệu nhẹ nhàng êm dịu cùng những lời ca mượt mà vang lên bên tai tôi :
Bây giờ còn nhớ hay không Ngày xưa hè đến phượng hồng nở hoa..
Bao giờ cho đến ngày xưa nhỉ ? câu hỏi chẳng bao giơ có lời đáp , nhưng cái thời "ngày xưa " của tuổi học trò ấy đã dễ mấy ai quên. Tôi lặng lẽ nghe tiếp câu chuyện của hai cô cậu học trò thơ ngây với chùm hoa phựơng trong tay họ : ... Ngây thơ em rủ anh ra Bảo nhặt hoa phượng về nhà chơi chung
Cô học trò nhỏ thì như vậy, còn chàng trai đang tuổi mộng mơ thì :
...Anh đem cánh phượng tô hồng má em Để cho em đẹp như tiên.... Nhưng.. Em không chịu ,sợ phải lên trên trời Lên trời hai đứa hai nơi Thôi em chỉ muốn làm người trần gian...
Cô gái chẳng muốn lên trời thành tiên, chỉ muốn ở lại trần gian để khỏi phải xa người bạn mà hình như đã để lại chút gì đó tựa như là tình yêu đầu đời trong trái tim còn non nớt của cô.
Câu chuyện của họ bất giác làm tôi hồi tưởng lại cái thời 'phượng hồng" ấy. Đó là vào năm lớp 10 ở trương Chu Văn An. Lúc đó tôi chỉ là một chàng trai ngây ngô, mang cái tên "ngố Tàu" vì mới bên đất Tàu trở về mà. Nhưng dù ngô nghê đến đâu thì một chàng trai mới lớn như tôi cũng không thể nào hờ hững trước những tà áo trắng của các nữ sinh hoc cùng trường.
Quanh trương Chu văn An khi đó tôi nhớ cũng có nhiều hoa phượng lắm, mà học sinh con trai thì rất thích hái mấy cành hoa phượng đỏ ấy để tặng cho các bạn gái cùng lớp. Khổ cái tôi lại nhát gái và rất sợ giáp mặt với mấy cô bạn cung lớp vừa bằng tuổi mình lại quá già dặn trong đường đời. Thế là tôi bèn để mắt tới mấy cô học trò ở lớp dưới. Hồi ấy tôi hay đi theo đường CỔ NGƯ để đến trường. Một lần tan trường trên đường trở về nhà tôi bắt gặp một cô gái cùng đi với em gái tôi đên trương Chu văn An.
Hồi đó cấp 3 chúng tôi học buổi sáng còn cấp 2, lớp 7 thì học buổi chiều . Tôi để ý ngay đến cô gái ấy. Thực ra thì cô học trò ấy cũng không có gì đặc biệt cho lắm, một dáng dấp thanh mảnh, mái tóc để xõa trên vai, vẻ đẹp hồn nhiên, chỉ riêng có nụ cười là có vẻ bí ẩn lắm. Qua em gái mình tôi biết tên cô học trò ấy là Hoa. Tên nghe cũng bình dị , không biết là tên Hoa thì thích loài hoa gì, tôi cứ vẩn vơ nghĩ hoài rôi tự cho là chắc cô bé ấy cũng thích hoa phượng như mọi cô nữ sinh khác thôi. Thế là tôi tìm cách làm quen, hái một chùm hoa phượng định bụng sẽ tặng cho cô ấy. Nhưng thật không may cho một "chàng khờ" như tôi.
Hôm đó cũng trên đường Cổ Ngư ấy tôi lại bắt găp cô ấy, nhưng lần này cô ấy không đi chung với em gái tôi mà bên cạnh cô là một chàng trai dắt chiếc xe đap Pơ-gio bóng loáng, đáng buồn cho tôi nữa la trên giỏ xe của chang trai ấy đã có sẵn một chùm hoa phượng, tôi lăng lẽ không nói gi, đem chùm hoa phượng đỏ tôi cầm trên tay đưa cho một cô bé trạc mười tuổi mà tôi băt gặp trên đường đi, cô bé con chả hiểu chuyện gì, nhận chùm hoa rôi cười rất tươi. Gía mà nụ cười ấy nở trên môi cô bé học trò của tôi nhỉ ,tôi chỉ ước ao có vậy, nhưng than ôi....
Chuyện thời xa xưa của tôi hóa ra lai rất giống với chàng trai trong bài hát "Hoa học trò" mà giơ đây tôi đang lắng nghe với một tâm tư buồn sâu lắng. Hôm nay phượng nở huy hoàng Nhưng từ hai đứa lỡ làng duyên nhau Rưng rưng phượng nở trên đầu Tìm em anh biết tìm đâu bây gìơ... Chàng trai học trò đó không biết đi tìm cô bạn ở đâu, còn tôi nhớ lại chuyện cũ chỉ thấy như một làn gió thoảng qua, tôi cũng chẳng bao giờ đi tìm nàng, và tôi cũng không than vãn như cậu học trò kia : Bây giờ tìm kiếm nơi đâu ? Bây giò thì mãi xa nhau.. Tôi vẫn ngồi lặng lẽ ngắm nhưng chùm hoa phượng đỏ rực phía trước và vẫn nghe mãi giai điệu diu êm của bài "Hoa học trò ". Thật khó quên những ký ức môt thơi xa xưa, thời của hoa phượng hồng, thời của "Hoa học trò".
thời học ở CVA lớp mình nhìn lên bảng đồng thời cũng hướng nhìn ra đường TN.Mùa hè đến ,hoa phượng đỏ rực và ko thể ko để tâm hồn lơ lủng trên cành cây!Thời này mình cũng chỉ dám ngoái xuống các bạn ở lớp dưới kém lớp mình 1 năm.Mình cũng có 1 bạn và còn đi lại thăm hỏi cho mãi đến ngày nay. Thời đó mình mình được kết nạp vào đoàn ở đợt cuối cùng ,hình như LỆ TIẾN là người giới thiệu mình vào đoàn. MỘT THỜI HOA PHƯỢNG ĐÃ QUA BÂY GIỜ VẪN NHỚ NGÀY XƯA...TÌNH ĐẦU!
Thời còn đi học ở Hà nội tôi cũng có xúc cảm với hoa phượng đỏ rực rỡ báo hiệu sắp được nghỉ hè( mặc dù ngày đó đâu có được tính toán nghỉ mát du lịch như học sinh ngày nay mà phải tìm việc lao động gì đó đỡ cho cha mẹ) chứ chưa có được cảm xúc lãng mạn với bạn gái lớp trên lớp dưới nào như các cụ; đúng là chậm phát triển thật. Tôi nhớ thi sỹ Xuân Diêụ cũng có một bài thơ rất thiết tha về hoa phượng.
Chỉ là " lãng mạn mùa hè " Thật hư chẳng biết chuyện về phượng hoa Tên hoa đã đẹp quá mà Còn người ta găp quả là như tiên Bảy mươi nhớ nhớ,quên quên....
Lớp mười ngày ấy xa rồi, Một thời để nhớ, một thời nhớ thương. Nắng rơi ở giữa sân trường, Mùa hè phượng nở, mỗi đường mỗi đi. Rồi cứ nhớ mãi những gì, Nụ cười, ánh mắt những khi chợt về.
Chuyện của anh đã hay mà những tấm ảnh cài xen kẽ lại rất đẹp khiến ai cũng muốn nhớ lại thời ấy! Nhưng...hình như hồi ấy chẳng ai muốn tặng em hoa cả hay sao ấy! Hu hu...
Muốn tặng em hoa học trò
Trả lờiXóaKhông ngờ em đã hẹn hò cùng ai ?
Phượng hồng anh cầm trên tay
Tặng cho em bé thơ ngây bên đường.
...
XóaĐể rồi cứ mãi vấn vương
Phượng hông sao đã nhớ mong bùi ngùi
thời học ở CVA lớp mình nhìn lên bảng đồng thời cũng hướng nhìn ra đường TN.Mùa hè đến ,hoa phượng đỏ rực và ko thể ko để tâm hồn lơ lủng trên cành cây!Thời này mình cũng chỉ dám ngoái xuống các bạn ở lớp dưới kém lớp mình 1 năm.Mình cũng có 1 bạn và còn đi lại thăm hỏi cho mãi đến ngày nay.
Trả lờiXóaThời đó mình mình được kết nạp vào đoàn ở đợt cuối cùng ,hình như LỆ TIẾN là người giới thiệu mình vào đoàn.
MỘT THỜI HOA PHƯỢNG ĐÃ QUA
BÂY GIỜ VẪN NHỚ NGÀY XƯA...TÌNH ĐẦU!
Giờ ai đi đâu về đâu
XóaMột thời phượng đỏ tình đầu khó quên
Ngày xưa anh định tặng em
Trả lờiXóaChùm hoa phượng đỏ anh đem theo mình
Thế mà em quá vô tình
Để anh lặng đứng một mình ngắm hoa!.
Ngày xưa giờ đã trôi qua
Trả lờiXóaMà sao vẫn nhớ chùm hoa phượng hồng
Thời còn đi học ở Hà nội tôi cũng có xúc cảm với hoa phượng đỏ rực rỡ báo hiệu sắp được nghỉ hè( mặc dù ngày đó đâu có được tính toán nghỉ mát du lịch như học sinh ngày nay mà phải tìm việc lao động gì đó đỡ cho cha mẹ) chứ chưa có được cảm xúc lãng mạn với bạn gái lớp trên lớp dưới nào như các cụ; đúng là chậm phát triển thật. Tôi nhớ thi sỹ Xuân Diêụ cũng có một bài thơ rất thiết tha về hoa phượng.
Trả lờiXóaNgày ấy mình rất ngu ngơ
XóaChậm phát triên để bây giơ buồn thay
Lớp ta có bạn yêu đời,
Trả lờiXóaBảy mươi vẫn nhớ cái thời mười lăm,
Nhớ ai xinh tựa trăng rằm
Mắt đen lay láy, tay cầm Phượng hoa!
Chỉ là " lãng mạn mùa hè "
XóaThật hư chẳng biết chuyện về phượng hoa
Tên hoa đã đẹp quá mà
Còn người ta găp quả là như tiên
Bảy mươi nhớ nhớ,quên quên....
Lớp mười ngày ấy xa rồi,
Trả lờiXóaMột thời để nhớ, một thời nhớ thương.
Nắng rơi ở giữa sân trường,
Mùa hè phượng nở, mỗi đường mỗi đi.
Rồi cứ nhớ mãi những gì,
Nụ cười, ánh mắt những khi chợt về.
Ngày ấy dù đã qua rôi
Xóanhưng hoa phượng của một thời học sinh
Ta còn giữ mãi bên mình
Mái tóc xanh, nụ cười xinh thuở nào...
Chuyện của anh đã hay mà những tấm ảnh cài xen kẽ lại rất đẹp khiến ai cũng muốn nhớ lại thời ấy! Nhưng...hình như hồi ấy chẳng ai muốn tặng em hoa cả hay sao ấy! Hu hu...
Trả lờiXóaNgày ấy em ở nơi đâu
XóaPhượng hồng có nở trên đầu hay không
Giá mà anh được quen em
Tặng ngay hoa phượng cho thêm cảm tình.. Hihi..
Song Thu khen ảnh đẹp,đó là tác phẩm chọn lọc cua Hông Quang đây, Công Lý cám ơn Hông Quang nhiều nhiều..
Trả lờiXóaBây giờ chẳng thấy em đâu
Trả lờiXóaMùa hoa phượng nở tình đầu vấn vương
Ngày xưa phượng đỏ mái trường
XóaTìm em chẳng biết ở phương trời nào
Bây giờ em ở nơi nao
Đẻ hoa phượng vẫn xôn xao đợi chờ
Mùa nay trở lại sân trường
Trả lờiXóaNhìn hoa Phượng nở vấn vương trong lòng
Nhớ sao những cánh phượng hồng
Ép hờ trang vở... giờ không thấy người
Ai bảo già mà không có mộng mơ?
Già rồi vẫn mộng vẫn mơ
XóaPhượng hồng ngày ấy bây giơ nơi nao
Tìm em nào có thấy đâu
Đày trời hoa phượng một màu đỏ tươi
"Gừng càng già lại càng cay"
Trả lờiXóaVề già vẫn cứ "ngất ngây"... Một thời!.
Phượng hồng vẫn cứ ...đỏ tươi
Nụ cười, ánh mắt... một thời. Còn đây!.
"phượng hồng vẫn cứ đỏ tươi "
XóaCho ta nhớ mãi nụ cười hôm nao
Tìm em biết ở nơi đâu ?